⑥⑤ Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

479 23 6
                                    

Một số người cho rằng bản thân họ đã hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình. Vì trước mặt họ là một màu hồng, là những điều tốt đẹp đón nhận họ nhưng có biết đâu rằng phía sau đó, ẩn sâu những bi kịch trong cuộc sống.
Còn đối với tôi, chưa bao giờ thấy hài lòng với chính bản thân mình. Những điều bản thân làm, chưa hề có ý nghĩa, chưa hề in đậm của tuổi thanh xuân, chưa hề mang một ký ức tươi đẹp... Như bao đứa trẻ khác.

Họ nhìn tôi, họ nghĩ tôi là một cô tiểu thư nhà giàu chảnh choẹ. Thôi... Kệ vậy, muốn nghĩ sao thì nghĩ.

Đúng thật là... Mỗi người mỗi cảnh.

' ê, chạy nhanh xíu đi. Tao thấy... Không ổn ' Khúc Hy ngồi sau nói với Xưng Cương đang chạy xe, cô quay lại nhìn, có hai người đàn ông trùm kín người đang chạy theo phía sau.

' ừ ừ ' Xưng Cương nhìn vào gương chiếu hậu cũng thấy họ nên đã tăng tốc chạy thật nhanh về nhà.
Cậu chạy nhanh, chiếc xe ở sau cũng chạy nhanh, Xưng Cương chắc chắn mình nắm rõ địa hình ở đây hơn hai người kia nên cậu đã chạy lòng vòng để đánh lạc hướng. Xong, cậu rẻ vào đường tắt để chạy về nhà.

' lúc nào nguy hiểm cũng kề cập mày hết vậy ? ' Xưng Cương thấy đã an toàn vì nhìn vào gương chiếu hậu không thấy ai đi theo sau nữa, cậu thở phào.

Khúc Hy không trả lời vì mãi suy nghĩ về vấn đề này. Không lẽ... Chính người cha của mình đang muốn hại mình sống không bằng chết hay sao ? Cô đã làm gì sai ? Hay chính khi cái ngày cô sinh ra đã là sai rồi !???

Vừa về đến nhà Xưng Cương, bà Quỳnh đã vội vã chạy ra ôm chầm lấy Khúc Hy, tay xoa tấm lưng cô.

' con sao rồi ? Ổn chứ ? Có bị gì nặng không ? ' bà Quỳnh xoay người cô qua lại để xem xét.

' không sao ạ, bác biết con mạng lớn mà ' Khúc Hy nói đùa cho bà khỏi lo, cả ba cùng nhau vào nhà.

' tổ cha mày, làm bác lo gần chết, nói riết mà thằng Cương vẫn không đưa bác đi thăm con '

' bây giờ thì con khoẻ rồi mà '

Bà Quỳnh lại là người nấu những món Khúc Hy thích ăn, nghĩ cũng thấy nực cười. Ba mẹ mình không biết mình thích gì, điều đơn giản nhất cũng không biết mình thích ăn gì, mà ở đây. Một người phụ nữ xa lạ, mà yêu thương, hiểu ý cô không khác gì con ruột của mình. Xem như đỡ đi tủi thân được phần nào đi.

' à Khúc Hy có người yêu chưa ? ' Bà Quỳnh hỏi một câu bình thường mà không hiểu sao làm hai đứa nhỏ kia suýt nữa thì sặc cơm rồi.

' Sao mẹ biết đó ? ' Xưng Cương bất ngờ hỏi ngược lại mẹ mình.

' làm gì có ạ ' nhưng Khúc Hy lại chối.

' thôi cô đừng có xạo, tuy tôi không sinh cô ra, chăm cô lớn, nhưng 3-4 năm nay tôi xem cô như con gái ruột của mình. Không lẽ tôi còn không hiểu ý cô hay sao ? ' Bà Quỳnh giở giọng trách mắng Khúc Hy vì lại muốn giấu giếm bà.

' bác... Xem con như con ruột... ? '

' lại chả. Thế cô cứ xem tôi là người dưng nước lã à ? Vô tâm quá đấy ' bà Quỳnh cầm đũa chỉ vào má cô. Rồi xoa đầu.

[BHTT] [Sư Sinh- Hiện Đại] EM SẼ ĐƯỢC HẠNH PHÚC!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ