Ngoại truyện 6 (2)

1K 26 2
                                    

Suốt buổi chiều, ba người cưỡng gian nhau không ngừng trong sân tàu ngầm này. Có khi một người đút mông cô từ phía sau, một người ngồi xổm phía trước để liếm âm vật của cô, côn thịt ra vào từ bên dưới và chiếc lưỡi linh hoạt ngoáy ngoáy vào phía trước khiến cho Liên Hân điện chạy loạn xạ. Có khi ở chính diện đè cô lên trên bức tường kính mà đâm và giới thiệu cơ quan sinh sản của cô cho những những sinh vật biển tò mò , có khi làm Liên Hân khom lưng đưa tay chạm vào mũi chân của . Hai người họ thay nhau từ phía trên mà cắm gậy thịt, buộc cô phải căng thẳng chân. Có khi lại chơi " Diều hâu bắt tiểu bức" , hai người thi nhau đuổi bắt Liên Hân, Liên Hân la hét và bỏ chạy, nếu bị ai đó thành công bắt được , liền bị ôm chặt lấy mông và tàn nhẫn cưỡng bức.

Một căn phòng của khoái cảm dâm dục, rượt đuổi xác thịt, ngực nhảy nhót , cả hai đều ở bên trong Liên Hân rót đầy tinh dịch.

Ở trên lầu, Tô Tử Việt đang trầm mặc nhìn xuống, lẳng lặng nhìn một hồi lâu .

Đứng ở một góc rất khó nhìn thấy từ bên dưới.

Gậy thịt của hắn nhô cao so với quần của hắn, nó gần như đau đớn.

Hắn nhìn khuôn mặt hân hoan của Liên Hân với đôi mắt vô hồn, cặp vú cao đầy đặn của cô nảy lên, cô bị cưỡng hiếp đến bọt nước phun đầy huyệt mỉm cười khúc khích, cô dang rộng hai đùi và bị hai người đàn ông ép vào tường một cách thô bạo ... nhíu mày hồi lâu, cuối cùng hắn cũng cho tay vào trong quần.
Phía dưới quay trở lại trạng thái sandwich một lần nữa, Tô Tử Tích và Phong Khải Ninh song song giữ lấy cô tiếp sức cho nhau. Giống như ngươi một chút và ta một chút thay nhau cắm vào cô ấy ,giống như hai người thợ nghề thuần thục thay phiên nhau giã gạo.

Liên Hân bị hai người đàn ông ôm ở không trung và phía dưới không ngừng một giây , liên tục bị  hai cây gậy thịt lớn luân phiên nhau tiếp sức đâm cô . Kết cấu và góc độ của cây gậy thay đổi mỗi giây , ra vào trong tích tắc, mỗi giây phút cô đều tận hưởng cảm giác sung sướng thọc vào rút ra, mỗi giây phút cô có thể kẹp một cây côn thịt đến no căng . Sự hợp tác mãnh liệt làm tình khiến Liên Hân cơ hồ cảm thấy trái tim đập liên hồi. Điểm G bị đâm thủng, bức tường bị cào xé, và âm đạo được lấp đầy khoái cảm, vẻ đẹp có một không hai khiến cô như bay trên không trung, chỉ có bên dưới hai cây côn thịt ra vào liên tục mà chống đỡ cô . Tứ hải vô biên, làn nước xanh biếc, cô như bay trên biển, bay trên trời, côn thịt là nguồn sống của cô ...

Hai người họ đang cạnh tranh khốc liệt, điên cuồng lao tới  gậy dính chất lỏng , súng và súng cùng chiến đấu ...

Liên Hân chân tay run lên, hông co giật dữ dội, đầu vú co giật, sau một hồi cực khoái điên cuồng không ngừng, cuối cùng cô cũng trợn mắt mà ngất.

Phong Khải Ninh và Tô Tử Tích vẫn không dừng lại, hai người đàn ông có năng lực tình dục và ham muốn tình dục mạnh mẽ, khó có thể thỏa mãn khi đồng thời sử dụng một người phụ nữ , bọn họ thậm chí làm trậm
trọng thêm, nâng lên Liên Hân sinh lý đang run rẩy,một trước một sau tăng tốc kích thích cơ mông, hai cái đùi cường tráng của nam nhân chống đỡ riêng biệt trên mặt đất, tràn ngập sức công phá khủng khiếp, hai nam nhân cường tráng lưng và mông giống như hai cỗ máy giao hợp hoàn mỹ, tấn công nhanh chóng vồ vập. Đung đưa cặp mông chính là nguồn sức mạnh ma mị, Liên Hân nửa mê nửa tỉnh ngã gục ở giữa hai người bị mưa gió lay động khó có thể cưỡng lại được một cơn cực khoái thể xác khác ... Liên Hán bị tấn công bởi những cơn cực khoái lặp đi lặp lại như vậy. Tiểu tao huyệt không ngừng triều xuy phun ra bay vụt ,  thậm chí hai bầu vú còn phun ra nhiều sữa đã mất từ ​​lâu.

Tô Tử Tích hai mắt sáng lên, nhanh chóng nắm lấy cặp vú bự của cô bắt đầu bú mút.

Tô Tử Việt nhìn ba người lần lượt vặn vẹo, nhìn cậu em trai đang vui vẻ mãn nguyện đang ăn sữa, đột nhiên dừng lại, Hắn chợt cảm thấy sững sờ và tức giận, có lẽ vì cảm thấy  chính mình đáng thương hoặc có lẽ là vì cảm thấy lòng  mình căm phẫn. Hắn nhắm mắt lại, đem côn thịt đau đớn thu hồi làm một cái quyết định.

Nhân viên bảo vệ ở lối vào thang máy của sân trong tầng một đã đứng tận tâm suốt cả một buổi chiều, khi cửa thang máy "dingdong" mở ra và Tô Tử Việt bước ra khỏi đó với vẻ mặt không chút biểu cảm, nhân viên bảo vệ không dám ngăn cản giám đốc điều hành của nhà họ Tô vội vã chào anh ta.

"... Đừng nói với ai rằng tôi đã ở đây." Tô Tử Việt nhàn nhạt chỉ thị.

Nhân viên bảo vệ sửng sốt, lập tức đáp ứng.

Một lúc lâu sau, cửa thang máy lại mở ra, Phong Khải Ninh sửa sang lại cổ tay áo tinh xảo của hắn, chậm rãi bước ra khỏi đó, giống như một con dã thú.

"Đừng nói với ai rằng tôi đã ở đây." Hắn liếc nhìn nhân viên bảo vệ, phớt lờ câu trả lời của anh ta và nhấc đôi chân dài của mình ra.

Nhân viên bảo vệ ngây người một lúc, sau đó bất giác gật đầu.

Một lúc sau, Tô Tử Tích bước ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Liên Hân, với đôi mắt hoa đào rạng rỡ đang mỉm cười, hiển nhiên tâm trạng rất tốt, hắn gật đầu với bảo vệ, chân hơi dừng lại nói: "Đừng..."

"Không cần nói cho bất cứ ai là cậu đã ở đây! Cậu yên tâm!" Nhân viên bảo vệ khéo léo đáp.

Tô Tử Tích nhướng mày, cười như gió xuân rồi dẫn người rời đi.
____________________________________
Vậy là mình đã edit xong phần còn lại của truyện rồi !!!!!!
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^^
Đừng quên bình chọn sao cho mình nha ❤️

Hệ thống nước hoa dịch thể ( Edit từ Chương 100 -> Hết)Where stories live. Discover now