₷₷₷ Chương 295 ₷₷₷

9 2 0
                                        

Edit beta: Xichtu

Một chút cũng không tốt.

Lại đến đêm khuya, Bạch Tửu lại một lần nữa giống như ăn trộm, đến phòng sâu nhất trên tầng bảy. Cô vừa mới bước vào, đã bị người đàn ông ôm gắt gao. Cô hoảng sợ, bất quá cũng may cô liền phản ứng lại ngay. Cô giơ tay vỗ nhẹ vai anh, nhẹ giọng nói:

- Em mang kẹo tới cho anh, muốn ăn không?

Cằm anh chống đỉnh đầu cô, chậm rãi gật đầu.

Bạch tửu biết quỷ hút máu thị lực ban đêm rất tối. Bất quá cô lại khg phải, đương nhiên sẽ khg biết thị lực của anh lại tốt đến vậy. Hiện tại đêm khuya, cô không dám bật đèn quá sáng. Vạn nhất lại gay sự chú ý của người tuần đêm liền khg tốt. Cô dùng thẻ liên lạc để bật đèn pin, chỉ dùng ánh sáng yếu như vậy.

Trong phòng tối tăm liền sáng lên.

Bạch Tửu rời vòng ôm của anh, đặt thẻ liên lạc lên bàn, anh liền vô thanh vô tức ngoan ngoãn đi theo phía sau cô.

Bạch tửu mọc ra túi kẹo để lên bàn, cô vừa quay đầu lại , chóp mũi thiếu chút nữa đụng phải ngực anh. Người đàn ông trước mắt sắc mặt đã khg còn tái nhợt như lúc mới gặp mặt, quầng thâm mắt cũng phai nhạt rất nhiều, cả người sinh khí nhiều hơn , gần với người bình thường.

Anh có loại biến hóa này, chắc liên quan đến việc vui vẻ đêm qua với cô.

Bạch Tửu duỗi tay nựng má anh, nhìn chằm chằm mặt anh hồi lâu, nói:

- May mà khg có người tìm đến xem anh. Nếu không nhìn sắc mặt hồng hào thế này, thể nào họ cũng sẽ tìm em phiền toái

Một tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cô,vô tội chớp mắt.

Bạch Tửu lại cười:

- Em không có trách anh, chỉ nói đùa vậy tôi. Được rồi, không phải anh thích ăn ngọt sao, lần này kẹo e mang đến có đủ khg?

Doãn Lạc tầm mắt khẽ rời, tay anh giơ ra đem toàn bộ kẹo trên bàn vơ lên. Nhưng anh không như Bạch Tửu nghĩ vội vàng ăn ngay, mà cầm kẹo đi tới mép giường. Anh xốc gối đầu lên, dưới gối liền xuất hiện mấy chục viên kẹo, anh đem kẹo trong tay thả cùng chỗ, xong lại lấy gối đầu, giấu chúng đi thật tốt.

Bạch Tửu tò mò, cô cũng đi đến mép giường, hỏi:

- Anh đem kẹo giấu chỗ này làm gì?

Nói là giấu, chi bằng nói là như động vật ngủ đông, đem lương thực tích lại.

Doãn Lạc lôi kéo tay Bạch Tửu ngồi trên giường, Bạch Tửu không rõ nguyên nhân mà nhìn anh.

Anh lại đem cô ôm vào trong ngực, hơi hơi giương khóe mắt để lộ ra tâm tình thật tốt. Nếu có thể phát ra âm thanh, có khi anh sẽ ư hử ca hát.

Bạch Tửu cúi đầu nhìn anh đang dùng tay xoa xoa bụng cô, lại ngẩng đầu nhìn cằm anh. Có thể cảm giác được toàn thân anh đang phóng thích một loại hơi thở sung sướng. Cô nghĩ nghĩ, nói:

- Em không ăn khuya, không cần tiêu thực

Anh mặc kệ, như cũ vẫn xoa bụng cô

Anh chỉ cảm thấy như vậy thật vui vẻ.

[Edit_Xuyên Nhanh] Nữ thần quốc dân đẹp zai xuyên trời!!!_MaoruWhere stories live. Discover now