Chương 64: Thứ quỷ quái.

38 6 0
                                        

Lục Minh Nguyệt ngã xuống vũng máu dưới đất.

Nguyên chủ siết chặt tay, nàng thấy Đường Mộ Tri đi đến, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh vốn có.

Đường Mộ Tri thấy diễn cảnh này, bỗng da đầu tê rần, ngón tay run bần bật, nàng ngớ người rồi hét lên: "Sư muội——!!!"

Đường Mộ Tri xông đến ôm chầm lấy Lục Minh Nguyệt, nhưng Lục Minh Nguyệt đã không còn hơi thở, thân thể ướt đẫm trong nước lạnh, Đường Mộ Tri nghẹn khóc: "Sư muội, sư muội...."

Lục Minh Nguyệt không đáp lại nàng, chỉ còn lại một thi thể lạnh băng.

"Là do sư tỷ không tốt, là sư tỷ không đến kịp...."

"Xin lỗi sư muội...."

Cảnh tượng mờ dần, chuyện sau đó Sở Thính Vũ đã biết được tất, cô hít thở thật sau rồi lùi về sau hai bước.

Nguyên nhân chính là do nguyên chủ cố chấp một cách bình thản, hơn nữa vết thương giữa hai người cũng đã rất sâu, sâu đến mức không thể chữa lành, thế nên khi Đường Mộ Tri hỏi ép nàng, nàng mới không giải thích, từ đó mới tạo nên bị kịch không thể nào cứu vãn như trong truyện.

Triệu Lan cũng rõ quá khứ của nguyên chủ, thế nên khi bị Đường Mộ Tri vặn họ hắn mới nói nàng vốn không phải là người lạm sát vô tội, còn yêu cầu nàng thả nguyên chủ ra.

Sở Thính Vũ đã hiểu, đây là một cái bẫy rất lớn được giăng.

Từ cái chết của Lục Minh Nguyệt, dần phát sinh ra thêm nhiều nhành rễ hơn, cuối cùng suy lại cái chết của Lục Minh Nguyệt mới có thể bổ sung hoàn toàn đại cương của nguyên chủ.

【Hệ thống: Đại cương nhân vật "Sở Thính Vũ" đã hoàn chỉnh.】

【Sở Thính Vũ, thân phận trước mắt: Trưởng lão Bắc Thanh Sơn, sư tôn của nữ chính, vũ khí: kiếm Thanh Phong, thuộc tính: tu sĩ.】

Đại cương nhân vật của nguyên chủ đã được cô tìm thấy rồi!

Sở Thính Vũ kích động đến mức muốn rơi nước mắt, cô muốn túm Khước Tiêu Dao qua đấm cho một trận, cô thiết kế đại cương kiểu quỷ gì vậy, người hay quên trước quên sau như cô mà còn viết văn cái quái gì!

Có điều, nguyên chủ cũng thật thảm thương, nếu như ban đầu không phải gặp được Triệu Lan, nói cách khác nếu như Triệu Lan không đưa nàng về Bắc Thanh Sơn mà chỉ cho nàng vài đồng bạc lẻ thôi thì có lẽ cả đời này nguyên chủ cũng sẽ không trở về nơi nàng hận suốt đời lần nào nữa.

Mất mẹ khi còn nhỏ như thế đã khiến tính cách nàng trở nên khép kín, lạnh lùng với mọi thứ, chuyện thuở ấu thơ đã chôn sâu trong lòng nàng như một kíp nổ, sau khi gặp Đường Mộ Tri đã bị thắp lửa.

Nhưng Đường Mộ Tri...nàng là cô nhi, đứa trẻ đó không biết bản thân là ai, vốn muốn nhận nguyên chủ làm sư tôn, nhưng bị nàng châm chọc là đứa bé không ai cần, lại bị nàng tát ngã lăn ra đất, còn bỏ lại một câu "Chống đối sư tôn, quỳ đó đi."

Cô chắc chắn rằng đến hiện giờ nàng cũng không biết đã đắc tội sư tôn chỗ nào, lúc nước mắt nàng lan dài trên má, Sở Thính Vũ đứng cạnh đã đau lòng muốn chết rồi, nếu như cô ở bên cạnh Đường Mộ Tri, cô nhất định sẽ ôm nàng vào lòng, nhét sữa cho nàng rồi nhẹ nhàng dỗ nàng sư tôn ở đây, đừng khóc nữa.

【BHTT - EDIT】XUYÊN THÀNH SƯ TÔN PHẢN DIỆN CỦA NỮ CHÍNH - CAO CỬDonde viven las historias. Descúbrelo ahora