Park WooJin X Ahn HyungSeob

2.3K 235 62
                                    

- Tối nay tôi không về được, cậu ở nhà phải cẩn thận. Có gì đang nghi phải báo cho quản gia Kim, nghe chưa? - WooJin khoác áo đi ra đến cửa rồi quay người lại, dặn dò HyungSeob.

- Vâng, tôi biết rồi. Anh cứ đi đi. - Cậu gật đầu răm rắp.

-  Quan gia Kim, tí nữa đến giờ thì ông cho cậu ấy đi ngủ. Không được để cho cậu ấy xem TV quá khuya.

- Tôi biết rồi, thưa cậu chủ. - Quản gia Kim gật đầu cung kính.

- Vậy tôi đi đây. Cậu ở nhà phải ngoan, nghe lời ông ấy nhé. - Anh vò nhẹ mái tóc đen thuần của cậu.

Anh bước ra khỏi, tâm trạng đầy âu lo. Nhưng vì công việc, WooJin bắt buộc phải đi.

Anh là người đứng đầu băng đảng BNM, một băng đảng nổi tiếng chống lại các thế lực hắc ám và vị trí của anh là một miếng mồi ngon ai ai cũng nhắm vào. 

HyungSeob là do được anh cứu về. Cậu suýt nữa bị hai tên dê già say sỉn cưỡng hiếp, anh đi ngang qua và giải cứu cậu khỏi hai tên dê già đó. Cậu nói cậu mồ côi từ nhỏ, không có họ hàng thân thiết gì cả. HyungSeob cũng bị thương nhẹ vì mảnh sành bắn ra từ chai bia WooJin lấy để đánh hai tên kia. Anh quyết định đem cậu về nhà và cho cậu ở nhờ nhà. Thời gian cứ thế nhẹ trôi cuốn. Cũng được hơn 3 tháng cậu ở nhà anh. WooJin chợt nhận ra, giữa anh và cậu đã nảy sinh một thứ tình cảm đặc biệt không thể nào giải thích được. Và anh lo sợ, những tên muốn đẩy cậu ra khỏi vị trí đứng đầu BNM sẽ nhắm vào điểm yếu của anh, là cậu. Nhưng việc HyungSeob ở nhà anh, ngoài anh và quản gia Kim, thì chưa ai biết đến sự tồn tại của cậu.

Điều đó cũng làm anh bớt lo lắng hơn.

Bây giờ cũng đã hơn 1h sáng, công việc kết thúc sớm hơn anh tưởng. Vội vã lái xe về nhà, chắc hẳn bây giờ cậu đang ngủ rồi. Nhưng trong lòng trào lên một cảm giác bồn chồn, lo lắng. 

- Cậu chủ, cậu đã về. - Quản gia Kim ra mở cửa cho anh, đầu cúi xuống chào anh. - Công việc đã kết thúc rồi sao? 

- HyungSeob đâu rồi? - Hoàn toàn ngó lơ câu hỏi của ông.

- Cậu ấy đang ngủ trên phòng. Tôi đã quan sát hết camera trong nhà, không có gì bất thường.

WooJin thở dài một tiếng, rồi nói:

- Chuẩn bị nước tắm cho tôi.

- Vâng.

Anh định lên phòng cậu một chút rồi đi tắm sau đó đi ngủ.

Cửa phòng nhè nhẹ được mở ra. Anh cố làm nó thật nhẹ nhàng để không phát ra tiếng tránh ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu. 

WooJin bước thật nhẹ đến giường cậu. Anh định nhìn cậu một lúc rồi đi ngủ. Dường như phải nhìn thấy cậu trước khi ngủ đã là một thói quen. 

Nhưng hôm nay thật kì lạ, cậu ngủ không nhúc nhích một chút nào. Bình thường HyungSeob nằm một lúc sẽ trở người hay cựa quậy một chút. Càng đến gần, cảm giác kì lạ càng tăng lên.

WooJin chạm vào chăn. Cảm giác này không hề bình thường chút nào. Anh lật chăn lên. Hai đồng tử chấn động mạnh. Cậu đã biết mất hoàn toàn chỉ còn một đống gối xếp nham nhở.

|Produce 101 Season 2| |Wanna One| Đoản Văn Nhỏ ●﹏●Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ