Chương 1: Trùng sinh

2.6K 142 25
                                    

" Tân Nương ngã lầu rồi!!!"

Khoé miệng tràn ra dòng máu đỏ tươi, Thượng Quan Chỉ không cam lòng mà ngẩng đầu nhìn bầu trời. Người cuối cùng nàng nhìn thấy trên thế gian này, chính là Việt ca ca, người mà nàng yêu sâu đậm.

Việt ca ca đích thân dùng một cây kim vàng đâm vào đầu nàng. Mọi tình yêu, mọi chấp niệm đều đã tan biến theo...

Linh hồn Thượng Quan Chỉ bay lên không trung.

Nàng nhìn Lan ca ca ôm Dương Thái Vi vào lòng.

Nàng nhìn Phan Việt và nàng ta tìm ra chân tướng.

Nàng nhìn Phan Việt và nàng ta, dùng thân phận, dùng gương mặt của nàng sống hạnh phúc bên nhau.

Thật nực cười.

Bởi vì phụ thân của Dương Thái Vi điều tra vụ án phản loạn mà bị diệt khẩu, sau đó nàng ta cũng bị một người đàn ông mạo danh Phan Việt giết chết.

Thượng Quan Chỉ đã từ bỏ cơ thể hoàn mỹ, từ bỏ thân phận cao quý để đổi lấy khuôn mặt đầy sẹo của Dương Thái Vi...chỉ để mong có thể thành thân với Phan Việt.

Hoá ra Thượng Quan Chỉ nàng chỉ là một con quỷ chết thay, một vật thế thân.

Hoá ra tất cả những chấp niệm, những cố gắng bao nhiêu năm của nàng...ở trong mắt Phan Việt đều không đáng nhắc tới.

Nếu được sống lại một lần, nàng nhất định sẽ không đánh mất chính mình, sẽ không vì một người đàn ông mà trở nên điên loạn.

Một ánh sáng trắng chợt loé lên, Thượng Quan Chỉ nhận ra rằng mình không còn là linh hồn vất vưởng nữa...mà đã trở thành một con người thực sự.

Khi mở mắt ra nhìn xung quanh, mọi thứ đều tối đen như mực. Bên cạnh là vu sư và thị vệ...và có cả Dương Thái Vi đang bị trói trên một cây cột.

Giống như kiếp trước, Thượng Quan Chỉ chạm vào gương mặt đầy sẹo của nàng ta. Vết sẹo xấu xí khiến ngón tay nàng khẽ run, không nói ra câu "rốt cuộc Việt ca ca thích gì ở cô?" ấy.

Còn sống mới là quan trọng nhất.

Thượng Quan Chỉ chán ghét liếc nàng ta, lạnh lùng nhếch mép cười.

" Đi thôi...bà đây không đổi mặt nữa"

Dương Thái Vi đang cắt dây thừng thì có chút bối rối...Thượng Quan Chỉ làm nhiều như vậy chỉ để nói một câu như vậy thôi sao? Nàng ta...có bình thường không vậy?

" Tiểu thư?"

Thượng Quan Chỉ không thèm liếc thêm một cái nào nữa, kiêu ngạo quay người ngồi vào xe ngựa. Đôi bàn tay thon dài vén tấm rèm ra, nhìn Dương Thái Vi đang bị trói đứng một mình trong gió lạnh.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Ác nữ Thượng Quan Chỉ trùng sinh rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ