[Đoản]

280 42 18
                                    

Năm ta mười bốn tuổi, cha ta dẫn ta tiến cung. Lúc ấy ta vốn dĩ ngây thơ, không biết gì. Tuy địa vị của cha ta trong cung như thế nào ta không biết, nhưng cha ta lại có nương là một đại mĩ nhân vạn người mê, tiền bạc sung túc đủ sống cả đời. Nên khi sinh ra ta, mặc dù mới qua tuổi mười bốn không lâu, nhưng đã thừa hưởng hết thảy vẻ đẹp của nương, trở thành một tiểu mĩ nhân nghiêng nước nghiêng thành.

Cha ta nói: "Bảo Nhi, cha dẫn ngươi đi gặp một số hoàng tử, công tử để làm quen."

Ta tò mò hỏi: "Làm quen để làm gì ạ? Con cũng không phải không có bạn."

"Đó là bạn, nhưng dù sao con cũng mười bốn tuổi rồi. Nên cha dẫn con tiến cung, dù sao rồi con cũng gặp một người mình thích, nhưng cha muốn cho con gặp mặt trước một số công tử ở trong hoàng cung, xem có người nào vừa mắt thì làm quen bồi dưỡng tình cảm. Dù sao cha và nương cũng không còn trẻ mà chờ."

Ta gật đầu, hướng cha cười một cái rồi nói: "Việc đó cha nói với con làm là được rồi, nếu cha có việc thì làm đi. Con chạy một vòng quanh cung là tìm được ngay ấy mà!"

Dứt lời, không đợi cha phản ứng đã chạy đi.

____

Ta chạy một hồi thì tới một rừng trúc, khí tức tươi mát nơi đây làm ta thoải mái nhắm mắt hít một hơi thật sâu, sau đó bỗng thấy trước mặt xuất hiện một thân ảnh.

Thân ảnh đó là một thiếu niên với khuôn mặt tuấn lãng phong độ, hắn nhìn ta cười, "Nàng là ai? Sao lại vào đây?"

Ta nhìn hắn một chút, nghĩ rằng thiếu niên này bộ dáng mĩ như vậy, lại nhìn khí chất cao quý toả ra từ trên người hắn liền biết ngay hắn là người trong cung, hơn nữa địa vị cũng cao.

"Ta là ta. Ta chạy vào đây." Nhưng nhìn bộ dạng thiếu niên mà lại cố ra vẻ đại nhân của hắn, ta thoáng bĩu môi đáp.

Hắn hứng thú nhìn ta, "Ta là Phong, ở đây nói chuyện với ta được không?"

Ta dù sao cũng không ghét hắn, lại thích nơi này nên cũng không từ chối, gật đầu.

Hai đứa bọn ta đi tới một chỗ rồi ngồi xuống, hai người ngươi một câu ta một câu, nói chuyện vui vẻ đến khi cha ta không biết từ lúc nào xuất hiện kêu ta về.

Ta và hắn lưu luyến nhìn nhau, hắn cầm một tay của ta lên, nói: "Mai nàng có tiến cung không?"

"Không biết, nhưng ta sẽ xin cha!" Ta nhìn qua cha, thấy cha bộ dạng mất kiên nhẫn, vội chào tạm biệt hắn rồi theo người rời cung.

____

Khoảng một năm sau, ta lên mười lăm. Trong một năm này, ta và hắn qua lại với nhau rất nhiều, và ta biết được, hoá ra hắn là một Hoàng Tử, năm nay cũng mới mười tám tuổi.

Hắn nói với ta rằng hắn thích ta, khi nào lên làm Hoàng Đế nhất định hắn sẽ phong ta làm hậu, ta vui vẻ cười, cũng mang tâm tình trông mong nhìn hắn, nói ta sẽ đợi đến ngày đó.

____

Thoáng chốc, 2 năm trôi qua, ta ở phủ của cha. Dung mạo ta càng ngày càng xinh đẹp, lại càng có nhiều người đến đưa lễ vật muốn thú ta, nhưng ta một mực không nhận, bởi vì tâm ta vốn đã trao cho hắn, cũng nguyện ý chờ hắn thực hiện ước mơ làm Hoàng Đế rồi sẽ thú ta.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: May 05, 2019 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[Full] [Đoản] Đằng Sau Một Câu Chuyện Ngôn Tình Where stories live. Discover now