14. Taehyung

238 35 0
                                    

Trans: —Bon—

Beta: -justteller

Tôi dừng lại bước nhảy và với lấy đồ uống.

Kể từ khi đến Mỹ, tối nào tôi cũng ra ngoài để khiến bản thân mình trở nên mất kiểm soát và không cố gắng chủ động đi tìm Hoseok nữa.

Sana không thực sự giúp tôi, mặc dù cô ấy liên tục nói với tôi nơi Hoseok làm việc và mọi thứ khác. Tại sao cô ấy lại làm thế?

Ngay khi tôi định rời đi, một bóng người trên sàn nhảy đã làm tôi chú ý. Tôi cau mày. Park Jimin? Cậu ta đang nhảy với một gã mà tôi đã từng gặp qua. Mờ ám như shit. Mọi chàng trai và cô gái có dính dáng đến gã ta cuối cùng đều biến mất. Không may là, tôi đã ở đây đủ lâu để có thể nhận ra điều đó.

Không kịp suy nghĩ gì cả, tôi đi đến và giật Jimin ra khỏi người gã omega đó, thụi, đá và thậm chí đe dọa gã ta hãy biến khỏi đây. Tôi trừng mắt nhìn trong khi gã còn đang choáng váng.

"Tae?" Jimin há hốc miệng.

Tôi thụi gã ta lần cuối trước khi kéo Jimin ra khỏi vùng nguy hiểm và đi vào một khu vực yên tĩnh hơn trong club. "Jimin. Thật tuyệt khi được gặp cậu ở đây." Tôi tặng cho cậu ta một nụ cười có thể miễn cưỡng coi là buồn bã.

Tôi ghét cách mình từng đối xử với Jimin. Giờ tôi đang cố gắng tránh xa khỏi gia đình mình và những kẻ tồi tệ xung quanh, tôi muốn trở thành một người khác. Tôi không muốn làm tổn thương ai nữa – ít nhất là những người không đáng phải hứng chịu nó.

Jimin nhìn chằm chằm vào tôi, từ sốc chuyển sang phòng vệ. "Cậu đang làm gì ở đây vậy?" Cậu ta hỏi và khoanh tay lại. Tôi chú ý đến số cơ bắp vạm vỡ mới toanh của cậu ta. Wow, Jimin thực sự đã thay đổi rất nhiều.

Tôi thở dài, "Tôi biết tôi không bao giờ có thể xin lỗi đủ vì những gì tôi đã làm với cậu lúc trước. Nhưng tôi thực sự muốn xin lỗi cho những điều tồi tệ đó, bây giờ tôi đã không còn giống khi ấy nữa rồi." Giá mà tôi có thể quay lại quá khứ để đánh cho tôi của lúc đó một trận nên hồn.

Jimin im lặng nhìn tôi, tay vuốt ngược mái tóc đen sexy của cậu ta, "Tại sao cậu lại ở đây?"

"Đi du lịch với một vài ... gia đình." Tôi nghĩ Sana cũng có thể tính gộp vào trong này, "Tôi, uh, nghe nói Hoseok cũng đang dạy ở đây, phải không?" Chúa ơi, tại sao tôi lại giống như một kẻ thua cuộc thế này?

Cậu ta cau mày. "Anh ấy thì sao?"

Tôi đỏ mặt và quay đi chỗ khác, cắn môi bối rối. Hãy cư xử như một Alpha đi, Kim!

"Tôi nhớ anh ấy. Tôi cũng muốn xin lỗi anh ấy. Có lẽ... sẽ cứu vớt lại được tình bạn của chúng tôi." Không phải anh ấy cũng từng cho tôi cơ hội sao?

Trông Jimin có vẻ rất ngạc nhiên, "Cậu thực sự nghiêm túc đấy hả?"

"Tôi không còn giống như xưa nữa. Tôi từng chấp nhận việc mình là một kẻ như vậy nhưng sau đó tôi đã thay đổi rồi. Tôi muốn trở thành một người tử tế hơn, và là một alpha. Tôi cũng từng cảm thấy áp lực rất nhiều khi phải giải quyết những vấn đề mà mình không thể nói ra." Tôi thừa nhận.

✅ VHOPE TRANSFIC | OURSWhere stories live. Discover now