Chương 30: Liếm côn thịt của Thuỵ Nặc (H)

7.7K 480 22
                                    

"Sói con cái gì? Muốn sinh thì cũng phải cùng tôi sinh con bướm con trước."

Thuỵ Nặc vỗ cánh từ giữa không trung đáp xuống, trên tay cầm một chiếc lá sen khổng lồ, hương thơm của mật hoa tỏa ra từ lá sen.

Thời Dĩ Thiên bị Thuỵ Nặc bỗng nhiên xuất hiện dọa, hoa huyệt hoảng sợ siết chặt, kẹp tới Quý Quân hút sâu một hơi.

Thấy người tới là Thuỵ Nặc, Thời Dĩ Thiên thở phào nhẹ nhõm, hai má nóng bừng, tức giận liếc hắn một cái,
"Anh cũng cố ý bắt nạt em."

"Sao anh nhẫn tâm bắt nạt em được," Thuỵ Nặc uyển chuyển dừng trước mặt Thời Dĩ Thiên, thu hồi cánh, nghiêng đầu hôn Thời Dĩ Thiên, đáy mắt chứa ý cười, "Ở đây không có người khác, không cần lo lắng sẽ bị nhìn thấy."

Nghe xong, Thời Dĩ Thiên thả lỏng hơn một ít.

Thuỵ Nặc vờ bất mãn: "Thừa dịp anh không ở đây làm chuyện xấu, anh ghen tị, anh cũng muốn bảo bảo sinh bướm con cho anh."

Quý Quân nheo mắt nói: "Vậy để xem hai chúng ta ai may mắn hơn."

Dương vật của hắn rút khỏi hoa huyệt của Thời Dĩ Thiên, từ nút không gian lấy ra một chiếc áo khoác khoác lên người Thời Dĩ Thiên.

Thuỵ Nặc cầm lá sen đưa đến trước mặt Dĩ Thiên, "Bảo bảo, nếm thử mật hoa đi. Đây là mật hoa sen trong hồ này, có chứa năng lượng, ăn vào rất tốt cho cơ thể của em."

Một đoá hoa sen ở đây to bằng cái chậu rửa mặt, Thuỵ Nặc bay quanh một vòng, mật hoa trong lá sen cũng gần một chén lớn, ngửi lên có mùi thơm tươi.

Thuỵ Nặc dùng ngón tay dính một chút mật hoa, đưa tới bên môi Thời Dĩ Thiên.

Thời Dĩ Thiên vươn đầu lưỡi liếm liếm, thật sự rất ngọt, sau khi nuốt vào, trong bụng tựa như có dòng nước ấm, đó là tác dụng của năng lượng.

"Ăn nhiều chút." Con ngươi màu hổ phách của Thuỵ Nặc nhìn chằm chằm đôi môi hồng của Thời Dĩ Thiên, nhìn chiếc lưỡi mềm mại đang liếm ngón tay mình. Đáy mắt hắn bốc cháy lên ngọn lửa đen, tiếp tục dùng ngón tay dính nhiều mật hoa hơn cho Thời Dĩ Thiên.

Toàn bộ ngón tay Thuỵ Nặc dính đầy mật hoa, Thời Dĩ Thiên không thể không nghiêng đầu liếm một bên ngón tay. Chứng cưỡng chế nhẹ khiến y không muốn để rớt chút mật hoa nào, vì để liếm sạch ngón tay Thuỵ Nặc, Thời Dĩ Thiên thậm chí đưa cả ngón tay vào trong miệng liếm mút.

"Bảo bảo......" Hầu kết Thuỵ Nặc chuyển động, trong mắt dâng lên dục vọng, giọng khàn khàn.

Hắn vốn dĩ không định trêu chọc Thời Dĩ Thiên, mà chỉ đơn thuần muốn để Thời Dĩ Thiên nếm mật hoa, song hắn không nghĩ tới chỉ ăn mật hoa thôi cũng đủ để dương vật mình trướng đau.

"Hửm?" Thời Dĩ Thiên cuối cùng cũng liếm sạch mật hoa trên ngón tay Thuỵ Nặc. Y ngẩng đầu, nhìn Thuỵ Nặc đầy nghi ngờ.

"Em......" Thuỵ Nặc cảm thấy cổ họng mình như thắt lại.

Sao em có thể dùng vẻ mặt đơn thuần để làm việc sắc tình như thế chứ, khiến hắn muốn đánh mất nhân tính.

[Đam Mỹ cao H/Edit] Nhóm Thú Phu Của Ta/Giống Cái Hoàn MỹWhere stories live. Discover now