Chương 42

2.1K 122 13
                                    

Thang Tư Niên nghĩ mình nhất định đã yêu được một người tốt.

Tai nhọn đã nổi lên màu hồng nhạt, đầu ngón tay Thang Tư Niên vô ý thức đánh tay lái rồi nhẹ nhàng nói rằng: "Chị Vọng Thư, cũng là một người rất tốt."

"Cũng sẽ không người nào so với chị tốt hơn."

Tống Hướng Nhan uống say vẫn còn đang cãi nhau, làm ầm ĩ đến Khương Vọng Thư suýt nữa không nghe thấy Thang Tư Niên trả lời cái gì. Khương Vọng Thư đưa tay đưa Tống Hướng Nhan kéo lại chỗ ngồi, ở trong bóng tối nhìn về ghế phía trước, cười nói: "Em làm sao sẽ biết không có ai so với chị sẽ tốt hơn đây? Vạn nhất sau này, em sẽ gặp phải một người so với chị tốt hơn nhiều, mà người đó cũng rất yêu em thì làm sao đây"

Thang Tư Niên nói tới chắc chắn: "Sẽ không, sẽ không có thêm."

Thang Tư Niên nghĩ một đời người dài lâu như vậy, tổng sẽ gặp phải quá vô số ngôi sao lấp lánh. Nhưng Thang Tư Niên không cần ngôi sao đó chăm sóc, bởi vì cô đã ôm ấp Nguyệt Lượng (ánh trăng sáng).

Ngữ khí của cô kiên định như vậy nên Khương Vọng Thư liền không nói mấy lời phá hư không khí nữa. Nàng khẽ hừ một tiếng, nói rằng: "Nếu em nói nghiêm túc như vậy, vậy sau này chị đối với em lại càng tốt hơn một chút đi."

Nàng sẽ càng chăm chú đối vớiThang Tư Niên, sẽ không phụ lòng tình yêu chân thành này.

Này tựa hồ là một lời hứa hẹn rất ngọt ngào, Thang Tư Niên lập tức liền lộ ra nụ cười rồi nói với Khương Vọng Thư một chữ tốt.

Xe rất nhanh sẽ lái đến lầu dưới nhà, Thang Tư Niên cùng Khương Vọng Thư đỡ Tống Hướng Nhan xuống xe. Thang Tư Niên đã quen cõng ma men sống, ngay lúc thang máy mở ra liền mang Tống Hướng Nhan trên lưng đi.

Khương Vọng Thư cùng ở một bên nhìn Tống Hướng Nhan nặng trình trịch đặt ở trên lưng Thang Tư Niên. Sống lưng người trẻ tuổi bị ép tới rất thấp, giống cây thanh tùng bị tuyết ép cong, có vẻ suy nhược đến không thể tả.

Khương Vọng Thư nhìn chằm chằm mặt nghiêng của Thang Tư Niên, biểu hiện sốt sắng mà hỏi cô: "Tư Niên, có nặng hay không a?"

Thang Tư Niên miễn cưỡng nói câu cũng còn tốt, liền cõng lấy Tống Hướng Nhan ra thang máy. Khương Vọng Thư thấy bước chân cô bước đến mức rất nặng, nàng cũng ở một bên đỡ lấy Tống Hướng Nhan, nhẹ nhàng cùng Thang Tư Niên nói sau này chính mình cũng sẽ không ở bên ngoài uống say.

Thang Tư Niên có chút kinh hỉ, hỏi nàng tại sao.

Khương Vọng Thư trả lời là không muốn để cho Thang Tư Niên bị liên lụy như thế. Thang Tư Niên ngay lập tức nói mình vẫn ổn, cô cũng nguyện ý cõng Khương Vọng Thư, nhưng Khương Vọng Thư lại nói bản thân sẽ đau lòng.

Đau lòng Thang Tư Niên rõ ràng cũng là một thân thể gầy yếu như vậy, nhưng phải cõng lên một trọng lượng nặng như vậy.

Thang Tư Niên chỉ cảm thấy tâm vô cùng ấm, sau đó cõng Tống Hướng Nhan về phòng cho khách, vội vã giang hai cánh tay ôm Khương Vọng Thư vào trong ngực.

Khương Vọng Thư ôm cô, hai tay còn ở trên cánh tay cô sờ tới sờ lui mà xoa xoa bóp bóp cho cô. Một bên xoa mà một bên cũng hỏi cô có còn đau không.

Edited | Ngày hôm nay có tỏ tình không? - Giang Nhất Thuỷ | BHTTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ