CHAP 12 : Ta yêu nàng

196 24 2
                                    

" Ừm muội muốn mua sách " Cô cười rồi rời đi trước, cậu vì thế mà nối gót theo sau .

Trên con đường tấp nập bách tính mua đồ . Có thường dân, có quý tộc và cả tầng lớp thấp kém nhất là nô tì . Nhưng khi nhìn thấy thái tử ai cũng nép sang hai bên đường để nhường đường cho cô vị thái tử trẻ của họ .

" Không cần phải làm thế . Đừng quan tâm tới ta cứ việc tiếp tục " Cậu nói lớn rồi bỏ đi làm các thần dân cũng tuân theo .

Cậu dẫn cô đi mua vải để mai y phục, mua cho cô rất nhiều trang sức và sách nữa .

" Huynh lãng phí quá, muội không cần những thứ này " Cô cầm vải trên tay mà đôi mắt lại đang ngó sang chồng sách mà cậu đang cầm.

" Muội nói gì thế hả ? Muội giúp thần dân nơi này rất nhiều , nhiêu đây là gì chứ ? " Cậu lại giở giọng quở mắng cô

" Rồi rồi huynh đừng mắng muội nữa.
Muội biết rồi . À mà nè đây là gì vậy ? Muội và huynh đi ngang đây rất nhiều nhưng vẫn chưa biết đây là gì ? " Cô chỉ tay về phía nơi giống nhà của mình chỉ là có nhiều tầng hơn .

" Muội biết nhiều làm gì ? Mau về thôi, ta cần bàn bạc với phụ hoàng một số chuyện " Cậu lãng tránh câu hỏi của cô .

Vì cậu biết tuổi của cô không nên biết những thứ này . Cậu cũng không biết tại sao phụ thân lại cho phép nơi này được mở công khai đến thế .

"  Đi thôi " Cậu nắm lấy tay cô rời khỏi đó .

Cô cảm giác bàn tay cậu bao trọn lấy bàn tay nhỏ bé của cô, tay cậu rất ấm dù trời đã vào đông nhưng chỉ cần cậu nắm tay cô lại cảm thấy rất ấm áp . Dường như trong mắt cô cậu giống như người huynh trưởng vậy .

" Huynh, muội có thể về Sliva được chưa ? Muội không thuộc về nơi này đâu " Cô bỗng đứng lại níu tay cậu, câu nói của cô khiến cậu khựng lại . Đúng rồi cô không phải người của Choang quốc .

Cậu là người sẽ kế vị Choang quốc cô lại là người của Sliva , kiếp này cậu mãi mãi không thể yêu cô . Đúng cậu không xem cô là người muội muội như các công chúa khác , mà coi cô là người mình muốn thành thân . Cậu đã gặp cô vào lễ Vương Y 9 năm trước và cậu biết cô sẽ là hoàng túc . Cậu vĩnh viễn không thể có được cô. Dường như 9 năm qua cô chưa ngừng nghĩ về Sliva dù đang ở cạnh cậu . Liệu có cách nào khiến cậu có thành thân với cô không ? Cậu muốn cô là người của cậu, là nữ nhân của cậu . Cậu sẽ không cho phép ai đụng vào cô cả, tình cảm này lại bị cô xem như tình cảm huynh muội thân thiết . Đáng buồn thật .

" Muội muốn về sao ? "

Cậu nhìn cô đôi mắt có phần hơi run lên, cậu sợ câu trả lời của cô dù đã biết cậu sẽ nhận được cái gật đầu của cô . Lòng cậu đau đến lạ, dù cầm kiếm ra chiến trường chém bao nhiêu người hay bị thương nặng tới đâu đi nữa thì lòng cậu chưa đau tới thế này . Cô là người nắm giữ trái tim cậu nhưng với cô cậu chỉ là người huynh ở cạnh giúp đỡ cô mà thôi .

" Đã 9 năm ,lễ Vương Y vẫn diễn ra đều đặn mà muội chẳng được đi . Muội không thể ở đây mãi được huynh biết mà "

Na Jaemin || • Ánh Nguyệt  •Where stories live. Discover now