Chương 2. Cơm Bá Vương*

261 27 0
                                    

Editor: ThanhPhong158

(Cơm Bá Vương: cơm chùa, ăn không trả tiền)

"Tri Tình muội muội." Công Nghi Bắc không đợi Nhị tiểu thư ở gian ngoài đang tiến vào, chính mình liền đi trước một bước ra khỏi nhã tọa.

Hoắc Tô Niên rất có thâm ý cười cười, nâng lên chén trà nhỏ, từ từ uống một ngụm trà nóng. Lá trà là Bích Loa Xuân thượng hạng, Hoắc Tô Niên nhấp miệng cẩn thận thưởng thức, tinh khiết thơm mát chảy xuống cổ họng, tiên sảng sinh tân (tươi mới thoải mái).

Lúc này, Công Nghi Bắc dẫn Nhị tiểu thư Khúc Tri Tình đi tới, hắn cười tủm tỉm nhìn lại đây, giới thiệu nói: "Vị này chính là tri kỷ của ta."

Khúc Tri Tình cũng không phải là người không có mắt nhìn, nàng thu lại mấy phần ý cười trên mặt, "Thiếu đương gia Thiên Nhật Túy, Hoắc Tô Niên, Hoắc công tử." Thanh âm nhu mềm, rung động lòng người.

Hoắc Tô Niên buông chén trà nhỏ, đứng lên, cười nói: "Nếu như Nhị tiểu thư không chào đón tại hạ, tại hạ liền rời đi."

Khúc Tri Tình hôm nay mặc một thân màu vàng nhạt kèm áo ngoài, đôi mi thanh tú như vẽ, ánh mắt hàm xuân, tươi cười bỗng nhiên lại ấm lên, nàng nhìn về phía Công Nghi Bắc, nói: "Công Nghi ca ca, đây là huynh đoán chắc hôm nay tỷ tỷ không có ở đây, cho nên mới dám mang Hoắc công tử đến a."

Công Nghi Bắc vội vàng bồi lễ nói: "Ta biết như vậy có chút không ổn, nhưng Tô Niên không phải người xấu, huống hồ, " thanh âm hắn bất giác ôn nhu vài phần, "Tri Tình muội muội, tính tình muội vô cùng tốt, sẽ không thật sự đuổi ta cùng Tô Niên ra ngoài đi?"

"Phốc." Khúc Tri Tình che miệng cười khẽ, nàng bấm mu bàn tay Công Nghi Bắc một chút, nói, "Được rồi, ta thay tỷ tỷ trừng phạt huynh, hôm nay a, ta sẽ làm như không thấy Hoắc công tử." Trong lúc nói chuyện, ánh mắt lại nhìn về phía Hoắc Tô Niên, có một chút kinh diễm.

Hoắc Tô Niên ở thành Yến Kinh coi như là một nửa danh nhân, Khúc Tri Tình mặc dù nhận ra nàng, thế nhưng chỉ từng ở xa xa bái kiến nàng một hai lần, chưa bao giờ giống như hôm nay cẩn thận nhìn nàng gần như vậy. Trên phố thường nói Thiếu đương gia Thiên Nhật Tuý Hoắc Tô Niên tuấn mỹ vô song, da trắng như tuyết, công tử thanh tú như chạm ngọc mà thành, hiện tại vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Lúc này Hoắc Tô Niên đứng thẳng tắp, y phục màu nguyệt bạch dùng một cái đai lưng ngọc xanh cuốn lấy eo nhỏ, xiêm y nhìn qua tuy rằng có chút rộng, nhưng đường nét thân thể dưới lớp áo này lại là nhất đẳng.

Nếu nói vẻ anh tuấn của Công Nghi Bắc oai hùng như chim Ưng thì Hoắc Tô Niên lại giống như mỹ ngọc đẹp đẽ an tĩnh. Chim ưng oai hùng nhìn một lần liền thấu, mỹ ngọc lại cần thời gian mới có khả năng nhìn ra được hoa văn cấu tứ sáng tạo trong nó.

Công Nghi Bắc nhìn thấy Khúc Tri Tình giống như xuất thần, hắn trầm mặt ho khan hai tiếng, nói: "Đều đứng đấy làm gì, nào nào nào, nhanh ngồi xuống ăn chút đi, ta à, sắp chết đói rồi." Nói xong, liền bước đến bên người Hoắc Tô Niên, cười to nói, "Ngươi nhìn xem, Tri Tình muội muội có vẻ khách khí với ngươi, có phải không?"

Hoắc Tô Niên nhẹ gật đầu với Khúc Tri Tình, mỉm cười nói: "Khúc nhị tiểu thư đẹp người lại có lòng tốt, xem ra, hôm nay ta có thể nếm được cao lương mỹ vị của 【Động Đình Tiên 】rồi."

Khúc Tri Tình liếc mắt ra hiệu với tiểu nhị, nói: "Đem các món chiêu bài của 【Động Đình Tiên 】chúng ta lên hết đi, cũng không thể để Hoắc công tử uổng công tới đây một chuyến."

"Vâng, Nhị tiểu thư." Tiểu nhị liên tục gật đầu, bước nhanh lui xuống.

Khúc Tri Tình liếc qua chén trà nhỏ Hoắc Tô Niên đã uống, nàng cười nhẹ hỏi: "Hoắc công tử, cảm thấy Bích Loa Xuân này như thế nào?"

Ngón tay thon dài của Hoắc Tô Niên nâng chén trà lên lần nữa, nàng lại uống một ngụm, vừa muốn trả lời, Công Nghi Bắc liền giành trước đáp.

[BHTT - EDIT] Nhãn Nhi Mị - Lưu Diên Trường NgưngWhere stories live. Discover now