Chương 7: Cơ thể của nàng và Cảnh Nhuế dán tại một chỗ, chóp mũi chạm nhau.

624 64 1
                                    

"Cô uống rượu?" Ninh Thiển nghe giọng của Ôn Cận như mang theo hơi say.

Lại một hồi yên tĩnh.

Ôn Cận cũng ý thức được vừa rồi mình đột ngột làm gì, "Thật có lỗi, muộn như vậy còn phiền cô rồi, không có việc gì...."

Giọng nói mệt mỏi, lại bất đắc dĩ, nhất định tâm trạng nàng không tốt.

"Cô đang ở đâu? Tôi lập tức đến ngay." Ninh Thiển lo lắng hỏi, hướng về Ôn Cận nói một câu, "Có thể hay không để tôi bên cạnh cô", cho dù giờ phút này nàng cách Ôn Cận ngàn vạn dặm đường cũng sẽ bay đến đó.

Ôn Cận do dự, vẫn là nói địa chỉ của mình cho Ninh Thiển biết. Nàng không có nhiều bạn thân, trong nội tâm chán nản cũng không biết tìm ai chia sẻ. Ninh Thiển, cho đến hiện tại nàng là người bạn duy nhất có thể nhớ tới.

Cảnh Nhuế một mình uống rượu, mới nhìn đến Ninh Thiển gấp rút bận rộn trở về.

Ninh Thiển cầm lấy túi xách, "Tôi đi trước, cô ấy gọi điện cho tôi, giống như tâm trạng không tốt, tôi phải đến chỗ cô ấy xem qua chút."

"Cô thật giống lốp xe dự phòng, tận lực làm hết trách nhiệm của mình."

Ninh Thiển trước khi đi không quên đính chính, "Là chuẩn bị thành bạn gái, cảm ơn."

Cùng Trì Gia giống nhau, Cảnh Nhuế cũng có thói quen uống rượu một mình.

Cảnh Nhuế thường xuyên nghe Ninh Thiển nói về Ôn Cận, nàng rất khâm phục Ninh Thiển, thầm mến nhiều năm không có kết quả, còn có thể bảo trì mối tình cảm này, cam tâm tình nguyện trao cho người có lẽ bản thân sẽ không được đáp trả lại.

Tuổi tác càng lớn, giống như càng không thể giải thích được loại cố chấp này.

Cảnh Nhuế không còn nhớ rõ là đã qua bao lâu, sẽ bởi vì một người mà sinh lòng vui mừng.

Tới gần nửa đêm, không khí trong quán bar ngày càng náo nhiệt.

Cảnh Nhuế đứng dậy chuẩn bị rời đi, vị trí ngồi bên quầy bar dễ dàng bị chú ý đến, nàng thấy Trì Gia ngồi trên chiếc ghế cao, uống từng ly rượu.

Cả đêm, Trì Gia đều một mình.

Cảnh Nhuế không đi về phía cửa ra vào, mà là đi về hướng của Trì Gia. Ngồi xuống ghế bên cạnh Trì Gia, Cảnh Nhuế cũng chọn hai ly rượu.

"Một mình?" Thân thể của Cảnh Nhuế nghiêng về phía Trì Gia, chủ động lên tiếng.

Ánh đèn trong đại sảnh vô cùng chói mắt, Trì Gia quay đầu lại cố nhìn rõ là ai, như thế nào đi đâu cũng gặp nàng?

Trì Gia quyết tâm không đế ý tới, tiếp tục một bên uống rượu.

Cảnh Nhuế mang theo hơi men say, nhìn Trì Gia nhiều lần. Nàng đem tóc vén ra sau vành tai, một bên gương mặt lộ ra chiếc cằm thanh tú, tiếp đến nâng ly rượu ngửa đầu uống lấy, khoé môi vươn vấn giọt rượu từ từ trượt xuống làn da trắng nõn ở vùng cổ thon dài. Ánh mắt lơ đãng của Cảnh Nhuế vô tình nhìn thấy cảnh tượng như thế, từ xương quai xanh cho đến vòng một như ẩn như hiện.

[BHTT][Edit] Ta và ngươi yêu nhau, vì dân trừ hại - Thanh Thang Xuyến Hương TháiTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang