Chương 14. Chia Xa

721 23 2
                                    


Đã năm ngày trôi qua kể từ khi Mộ Ly Ca cứu hắn thoát khỏi tay của đám người Dương Bái. Ban đầu, nàng cứ nghĩ hắn chủ bị trúng xuân dược đơn giản nhưng đến sáng hôm sau khi tỉnh dậy nhìn thấy bộ dạng đau đớn khó chịu của Lý Như Phong khiến nàng liền có dự cảm chẳng lành.

Sau khi kiểm tra và bắt mạch cho hắn mới biết thứ xuân dược hắn trúng phải chính là Tương tư cổ. Mộ Ly Ca đặc biệt ấn tượng vì từng nghe sư phụ nhắc đến loại cổ này, khi đó nàng từng hỏi sư phụ rằng thế gian này có loại cổ độc nào đáng sợ nhất không, lúc đó sư phụ trả lời nàng rằng chính là Tương tư cổ.

Tương tư cổ độc cũng như tên, vì tương tư mà sinh, vì tương tư mà tử. Càng yêu sâu đậm bao nhiêu lại càng bị độc phát giày vò bấy nhiêu. Điểm đáng sợ không phải nằm ở chỗ người trúng cổ sẽ chết vì phát độc mà nằm ở chỗ đây là một loại dâm trùng khiến con người mất đi thần trí, điên loạn nhân tâm, nó có thể biến một người kiên trung tiết liệt trở thành một người đê tiện dâm đãng suốt ngày chìm trong dục vọng trở thành đồ chơi cho kẻ khác, muốn sống không được muốn chết không xong. Một thứ giày vò con người làm họ tự hủy hoại bản thân mình, làm mất đi chính mình, thử hỏi nó có đáng sợ hay không?

Sở dĩ nàng biết Lý Như Phong trúng Tương tư cổ là vì loại cổ này đặc biệt dễ nhận biết khi người bị trúng Tương tư cổ trải qua hoan ái lần đầu sau khi trúng cổ thì trên ngực của họ liền hiện lên ấn kí màu đỏ như hình trái tim vỡ đôi tại ngực trái. Mỗi ngày nếu không được hoan ái thì liền sẽ trải qua đau đớn toàn thân, trái tim giống như vỡ đôi, tình dục thôi thúc muốn sống không được, muốn chết không xong, chỉ khi được hoan ái thì mới tạm thời khống chế được độc tính.

Trước đây, loại độc này được hoàng thất Tây Vực sử dụng trong cung dùng để giáo huấn và trừng phạt nô lệ. Tuy nó đã thất truyền từ lâu nhưng tin tức của Điệp Chỉ Doanh bao năm thu thập thì ở Tây Vực xa xôi vẫn có người biết luyện loại cổ này. Mộ Ly Ca cũng không khó để đoán được Mộ Ngân Tuyết chính là thủ phạm trong việc này nên lúc đó ả ta mới có thể đắc ý như vậy.

Năm ngày vừa qua, Lý Như Phong đều là từ cơn đau mà tỉnh lại, độc tính phát tác khiến hắn không thể khống chế dục vọng bản thân mà đòi hỏi nàng, sau mỗi lần hoan ái qua đi hắn đều mệt mỏi đến ngất đi, rồi lại từ trong cơn đau bừng tỉnh khiến tâm nàng như bị lăng trì giày xéo khi thấy hắn ngày càng tiều tụy gầy đi, cả người suy nhược khi phải chịu đau đớn thế này.

Mộ Ly Ca thật sự không dám nghĩ đến nếu nàng đêm đó không kịp thời đến cứu hắn hoặc không thể tìm được hắn thì A Uyên của nàng sẽ còn bị đám người đó giày xéo đến hình dạng gì nữa đây? Chỉ nghĩ đến thôi nàng đã không thể chịu đựng được, có lẽ nàng sẽ phát điên mất.

Mộ Ly Ca dùng khăn ấm nhẹ lau đi tầng tầng mồ hôi lạnh trên trán của hắn, gương mặt hắn tái nhợt vì mệt mỏi, hai người vừa trải qua một trận hoan ái đến quên trời quên đất hậu quả là Lý Như Phong thỏa mãn cao trào sau đó toàn thân run rẩy ngất đi trong vòng tay nàng. Ôm trong lòng thân hình đã gầy đi rất nhiều này của hắn, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo, hôn lên đôi môi trắng nhợt không còn huyết khí như trước khiến tâm nàng thật đau đớn. Tại sao A Uyên của nàng lại phải chịu đựng sự thống khổ này?

Chiếm Hữu [Nữ Công, Nữ Tôn, H, SM] ~ LenaDonde viven las historias. Descúbrelo ahora