Lorion x Bright

2.7K 262 4
                                    

"Bright, tới hôm Giáng Sinh, tôi sẽ tặng cho em một món quà vô cùng bất ngờ, rồi chúng ta sẽ dành thời gian bên nhau cả ngày nhé?"

Cách đó ba ngày, Lorion đã hứa thế, hứa vô cùng là hứa luôn, vì rằng tên người yêu bé bỏng của hắn, tức Bright khá lạnh nhạt không để tâm gì mấy đến chuyện được tặng quà hay không, nên hắn giơ ngón tay đưa lên trời cao thề hứa như vậy, vốn muốn gây sự chờ mong trong Bright. Nhưng Lorion vẫn hơi lo sợ, bởi cậu đáp lại hắn vẫn y đúc cái bản mặt bố đời thường ngày cậu trưng ra đối với hắn.

Nhưng Lorion đâu biết được, nhìn Bright tuy luôn tỏ thái độ "làm gì mặc xác anh", nhưng thật chất hắn đã tạo ra sự mong chờ trong Bright thành công. Ba ngày đó Bright không ngừng hí ha hí hửng, ban ngày thì lơ mơ không thể theo học trên giảng đường, đêm về thì đi lòng vòng mấy chục cái lòng vòng trong nhà, leo lên giường thì lăn quay thêm chục vòng nữa mới chịu đi ngủ. Mà nói tiếng đi ngủ, cậu cũng có ngủ được tí nào, háo hứng quá trời đâm ra mất ngủ, từ một đứa con ngoan trò giỏi trở thành rảnh háng cày game đêm khuya với đàn em Laville và Zata.

Vui vẻ trong lòng, ngoài mặt đối với Lorion tựa rằng phỉ nhổ nước bọt, đích xác là tsundere chính hiệu. Nhưng cho dù là cậu có đỏ bừng khuôn mặt quay quắc chối bỏ cái sự chờ mong trỗi dậy, thì Lorion vẫn phì cười nhận ra điều đó, cậu quả thật rất đáng yêu.

Và rồi cũng đến cái ngày Giáng Sinh đó, cái ngày mà Bright hồ hởi mong chờ nhất, đến độ mà cậu đã thức dậy rất sớm, tắm rửa chải chuốt đàng hoàng, ăn mặc tươm tất, chỉ việc ngồi bẹp ngay ghế sofa phòng khách, nhịp nhịp bàn dò nôn nóng muốn nghe tiếng chuông cửa ngoài kia điểm lúc tám giờ, thời gian Lorion đã hẹn Bright sẽ đến cho cậu bất ngờ.

Nhưng không, cậu bị hắn cho leo cây.

"Bright! Tôi xin lỗi em mà! Vì có vài sự cố xảy ra nên tôi không thể đến nhà em được, nên là ..."

Chỉ tới đó thôi, Bright chỉ cần nghe tới khúc đó của cái kẻ đã gọi cậu bên kia đầu dây điện thoại, mặt cậu liền xám xịt u tối, đôi mắt ánh kinh hóa nâu như bị rỉ sét, sự hân hoan chờ mong trong lòng liền vụt mất, thay bằng sự thất vọng tràn trề, đến độ tay vô thức siết chặt điện thoại nổi cả gân máu.

Tên khốn kiếp ấy, nếu đã không làm được thì đừng có hứa.

Cậu không cần phải nghe thêm bất cứ điều gì từ hắn nữa.

"Anh đi luôn cũng được, khỏi tới."

"Hả?! Chờ chút! Bright!"

Cậu tự khắc ngắc máy trước, Lorion có điện lại cậu cũng không nhấc máy, thậm chí là chặn đứng luôn cả số điện thoại của hắn. Bright ngẩn đầu ra sau thành ghế, nhìn trần nhà buồn bã, cái điện thoại trên tay buông lõng suýt thì rơi xuống. Cậu chàng tự hỏi rốt cuộc là hắn đang bận cái quái gì mà phải thất hứa như vậy, vì một cô đào nào đó chăng? Tính ra Lorion cũng có sức cuốn hút với phái nữ mà.

"Mệt mỏi."

Quyết định không nghĩ tới tên thất hứa kia nữa, Bright lại quay về chiếc điện thoại, lướt lướt ngón tay sang phần tin nhắn, vào ô thoại của đàn em Laville tính rủ đi chơi.

[AoV] [Đam mỹ] Rắc Rối Giáng SinhDonde viven las historias. Descúbrelo ahora