Chương 14

2.6K 98 0
                                    

Chương 14: Khai Bao (Thượng)

~~~~

Cửa gỗ dày nặng lạch cạch đóng lại, màn che bị kéo lên, màu đen tối tăm bao phủ khắp nhà, dần dần lắng đọng lại vì một người mặt đỏ tai hồng.

Trong căn phòng đơn giản bị phủ thêm một lớp tình tố đang dần bành trướng.

Diêu Lương đã chờ mong được rơi vào cái lốc xoáy làm anh cam tâm tình nguyện hoa mắt váng đầu, nhưng anh vẫn hơi giãy giụa vì sợ hãi lần đầu phải chịu đau đớn.

Cho dù lúc người đàn ông trực tiếp cởi quần áo ra bằng một tay có vẻ hơi thô lỗ vội vàng nhưng động tác đặt Diêu Lương trên giường lại vô cùng chậm chạp nhẹ nhàng, khiến cho mái tóc đen lười biếng uốn lượn trên trên mặt giường sạch sẽ.

Dương vật bắn ra tinh dịch trắng đục có thể dùng để bôi trơn, lúc Nghiêm Ngật mơn trớn đến gò đất ướt nhẹp lại có chút chần chờ, hắn vừa ngẩng đầu lên thì thấy đôi mắt người đẹp áo rách quần manh đang mê mang nhìn lên trần nhà, ngón tay trắng nhợt xoắn chặt khăn trải giường, hai chân gấp lại mở ra, bụng nhỏ phập phồng, hoa huyệt hơi cong, ngay cả môi âm hộ cũng cảm nhận được sự khẩn trương của chủ nhân, vô thức đóng mở, muốn để người đàn ông nhìn ra bộ dạng nụ hoa mà nó chờ đợi đã lâu.

Vì thế đối lập với hoa huyệt trắng nõn ngón tay ngăm đen lập tức tiến quân thần tốc, cắm vào bên trong nơi vừa mềm mại vừa hẹp ấy, lúc cọ đến hạt đậu còn gia tăng lực ở ngón tay cái đè lên.

Diêu Lương lập tức bị khoái cảm chưa bao giờ trải qua này kích thích đến mức thất thố, người đàn ông đúng lúc nắm lấy bàn tay quơ loạn của anh, lúc mở miệng giọng điệu lại nghiêm túc đến mức làm người khác phải đỏ mặt: "Lúc trước có từng tự làm bao giờ chưa?"

"Anh, anh đang nói gì...." Lông mi mảnh dài của Diêu Lương nhíu lại, không biết là do tức giận hay vẫn là do nước mắt dính lên, lúc tức giận giọng điệu lại phản bội chủ nhân của nó, vừa mềm mại vừa không tự tin, nhưng thực tế thì vừa lớn mật vừa thẹn thùng, mâu thuẫn đến mức vừa đáng yêu vừa câu người.

Lúc người song tính bắt đầu phát dục thì thân thể vô cùng mẫn cảm, đáng tiếc lúc ấy tâm hồn Diêu Lương vẫn chưa được khai mở, anh chỉ có thể một mình lặng lẽ thầy không dạy cũng hiểu mà cọ xát chăn, trước nay chưa từng suy nghĩ đến dùng tay.

Nhưng hiện tại người đàn ông lại dạy anh cách tự an ủi bản thân giống như muốn bổ sung lại những điều còn thiếu ở tuổi dậy thì.

"Trước tiên sờ ở chỗ này." Nghiêm Ngật xoa nắn môi âm hộ đang dần xụi lơ, "Rất nhanh sẽ chảy nước."

Giống như để xác minh tính chính xác trong lời nói của hắn, lời nói còn chưa dứt nhưng dâm dịch đã chảy ra.

"Ưm." Diêu Lương hối hận, muốn nhanh chóng khép chân lại nhưng anh phát hiện hai chân sớm đã bị người đàn ông ôm lấy quấn quanh vòng eo cường tráng của hắn.

"Thoải mái sao?" Hắn rút ngón tay đâm vào hạt đậu ra, cách một lớp màng cũng có thể cảm nhận được hạt đậu đang run rẩy, "Thật mẫn cảm."

[EDIT/SONG TÍNH] Thủy TinhWhere stories live. Discover now