Chương 23

1.3K 127 7
                                    

Chương 23: Chuyện năm ấy (2)

Sau 2 tuần tịnh dưỡng, Rei rốt cuộc được xuất viện.

Vấn đề ăn uống, ở nơi đâu vẫn là vấn đề cấp bách, mà Rei phải đối mặt khi trở về cuộc sống hiện đại.

Suy cho cùng hiện tại Rei chưa tới 20 tuổi, học hành lại dở dang, bằng tốt nghiệp cấp 3 còn chưa có, giấy tờ tùy thân cũng thất lạc, nên tìm việc làm cũng bị hạn chế rất nhiều.

Ký ức hắn đến giờ vẫn rất hỗn loạn. Những đoạn ký ức ở cổ đại mấy ngàn năm trước thỉnh thoảng vẫn hiện chớp nhoáng trong đầu hắn. Ký ức ở thời hiện đại trước khi xuyên qua cũng dần dần trở lại và hoàn chỉnh, tất cả khiến Rei trở nên mờ mịt và mệt mỏi.

Rốt cuộc hắn nên làm gì đây?

Tất cả nếu chỉ là giấc mơ thì thật quá tốt.

Thở dài một hơi, Rei nhìn quanh một lượt căn phòng rồi tiếp tục dọn đồ. Hắn cũng không có đồ đạc gì ngoài mấy bộ đồ Ryan mua cho hắn. Tay không ngừng xếp quần áo, vừa cố ý bỏ qua ánh mắt Ryan vẫn luôn dõi theo phía sau hắn.

Ryan dường như không còn kiên nhẫn được nữa. Y bước đến gần Rei, dùng đôi bàn to lớn, ấm áp chạm vào gò má Rei: "Giấy tờ cá nhân và mọi việc khác tôi đang lo cho em. Em định đi đâu? Em đã không còn nơi nào để đi nữa."

Rei dừng lại một chút: "Tôi biết."

Tôi luôn biết ngài tốt với tôi thế nào.

Nếu như Tiên đế không hề tồn tại, nếu như không có Memphis thì mọi chuyện sẽ vô cùng đơn giản.

Nhưng cuộc sống này, chưa bao giờ cho phép tôi được sống một cuộc đời bình thường như bao người khác.

Tôi đã không còn là Rei của ngày trước nữa.

========================

Rei vẫn nhớ như y cái hồi hắn còn bé, lúc hắn còn ở Tâm An. Đó là một trại trẻ mồ côi khá lớn ở trung tâm thành phố.

Nơi đó có số lượng trẻ mồ côi rất đông. Đồng thời là nơi các gia đình giàu có đến nhận nuôi trẻ em thường xuyên nhất. 

Hắn nghe những người lớn bảo hắn bị bỏ ở Tâm An vào năm 2 tuổi. Họ bảo ban đầu hắn nhìn xấu xí lắm, ốm trơ xương, gầy guộc, da dẻ thì xanh tím do bị bỏ lâu ngoài trời lạnh lâu. Họ còn lén nói với nhau, Tâm An còn định từ bỏ hắn nữa cơ.

Nhưng may thay Viện trưởng kiên quyết giữ lại. Sau gần một năm điều dưỡng, hắn dần trở nên tốt hơn, ngũ quan cũng dần lộ rõ hơn và đặc quyền cũng có từ đó.  

Lúc ấy, hắn còn quá nhỏ để hiểu những thứ phức tạp của người lớn. Hắn chỉ biết rằng hắn được hưởng rất nhiều ưu đãi so với các đứa trẻ khác trong trại.

Được ăn nhiều món ngon nhất, được ăn đầy đủ nhất, được học nhiều thứ nhất và cũng được đối xử nhẹ nhàng ôn nhu nhất. Hắn được dạy kỹ nhất là cách làm sao để bố mẹ nuôi yêu thích nhất. Dạy cả những ngôn ngữ nước khác và những kiến thức rất mới lạ ngay từ bé.

Nói chung, ngoài cái việc hắn không rõ thân thế mình là ai, ba mẹ mình là ai ra, thì tất cả mọi việc đều ổn. Rei vẫn luôn hài lòng với cuộc sống đó cho tới khi hắn lên 4 tuổi. Hắn nhanh chóng được một đôi vợ chồng giàu đăng ký nhận nuôi ngay từ lần gặp đầu tiên. 

[Nữ Hoàng Ai Cập] Nam Phi Của Tiên ĐếDonde viven las historias. Descúbrelo ahora