04

1.1K 104 1
                                    

Tống Á Hiên không đặt xe qua app, ra khỏi quán bar lên bừa một xe taxi đang dừng ở bên đường, chui vào ghế sau của xe, chưa kịp nói địa chỉ với tài xế thì cửa xe lại được mở ra.

Anh có chút không vui nhìn chàng trai vừa rồi thản nhiên ngồi lên xe, "Tôi không có ý định cho cậu đi chung xe."

"Em sợ về không kịp giờ giới nghiêm của trường sẽ bị nhốt ở ngoài, giờ này cũng không dễ gọi xe đâu." Chàng trai giả vờ tủi thân, là kiểu giả vờ mà mắt thường cũng có thể nhìn ra được, "Anh trai ơi, tốt xấu gì cũng nể mặt vừa rồi em giúp anh...."

"Bác tài! Lái xe đi ạ!"

Tống Á Hiên lập tức nâng cao giọng cắt ngang lời cậu ta, nói địa chỉ với tài xế sau đó khoanh hai tay trước ngực tựa vào cửa sổ chợp mắt, không hề có ý định để ý đến cậu trai kia nữa.

Anh không nói chuyện cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của chàng trai. Không khí an tĩnh cũng chẳng khiến anh cảm thấy khó chịu, anh cứ ngủ, còn chàng trai thì ngồi đó nhìn anh ngủ, ngắm nhìn người đẹp an tĩnh dưới ánh trăng và ánh đèn đường.

Quãng đường đi không dài, không đến mười phút xe đã dừng lại trước khách sạn. Tối nay là ngày cuối cùng của đợt team building, thế nên đến giờ này mọi người vẫn túm lại ở trong sân ăn đồ nướng, chơi trò chơi.

Tống Á Hiên chưa mở cửa xe đã nghe thấy tiếng cười đùa ở bên ngoài. Lúc anh mở cửa xe, lướt qua thân xe chuẩn bị vào trong thì nghe thấy tiếng đóng cửa xe và tiếng bước chân ở phía sau.

Anh quay đầu lại nhìn, thấy cậu trai kia cũng theo xuống xe còn bóng dáng của xe đã chạy tít ở xa rồi.

"Không phải cậu bảo sợ không về kịp giờ à? Theo tôi xuống xe làm gì?"

"Không nỡ để anh trai đi thôi mà."

Bộ dạng nói chuyện của chàng trai vô cùng thiếu nghiêm túc, Tống Á Hiên cảm thấy không phải cậu ta không nỡ anh mà là không nỡ từ bỏ cảm giác kích thích khi kéo anh làm việc trái đạo đức. Sau khi tỉnh rượu anh cảm thấy tất cả hành động vừa rồi của mình đều vô cùng kỳ quái, cũng không muốn để ý đến sự khiêu khích của cậu ta nữa, anh quay người đi vào bên trong.

Từ khi Tống Á Hiên đi vào nhóm người bên trong đã nhìn thấy anh, cũng nhìn thấy chàng trai đi theo phía sau anh, lập tức trong đầu họ có đủ loại suy đoán về việc vừa rồi Tống Á Hiên một mình đi ra ngoài.

Nhưng không ai nói ra khỏi miệng cả, ai cũng vô cùng chào đón gọi Tống Á Hiên đến chơi cùng.

Người trưởng thành mà, theo đuổi cảm giác mới mẻ là chuyện rất phổ biến. Hơn nữa Tống Á Hiên cũng chưa từng chủ động nhắc đến chồng của anh, không tránh được khiến người khác nghi ngờ tình trạng cuộc hôn nhân của anh cũng chẳng lấy gì làm tốt đẹp. Thậm chí có khả năng chuyện kết hôn này vốn dĩ còn chẳng phải sự thật.

Chỉ là ngay lúc này có một người mặt mày căng chặt khó chịu. Tiểu Hào nhìn đôi môi đỏ bất thường của Tống Á Hiên và chàng trai đi theo sau anh, trong lòng sự không cam tâm khiến cả người cậu ta như co rút lại.

Cậu ta không hiểu, nếu như Tống Á Hiên thích kiểu người như thế, vậy tại sao cậu ta lại không thể?

Ánh mắt của Tiểu Hào quá rõ ràng, chàng trai kia cho dù muốn bỏ qua không để ý cũng không được, nhưng cậu ta cũng không hề sợ hãi, mặt mang theo ý cười nhìn thẳng vào mắt Tiểu Hào, còn tiện thể đánh giá một chút. Phong cách quần áo hai người bọn họ mặc hôm nay vừa hay lại giống nhau, đều là áo phông trắng và quần bò đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhưng không biết có phải vì Tống Á Hiên thiên vị hay không mà Tiểu Hào cảm thấy bản thân và chàng trai kia cách biệt quá lớn.

[TRANS][VĂNHIÊN] THỬ CẢM GIÁC MỚI MẺHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin