Chương 7: Trò chơi

4.4K 274 7
                                    

May mắn là cuối cùng, Lee Donghyuck không tới muộn, một người xưa nay vốn nghiêm khắc như cậu, nếu hôm nay mà không ra mặt chủ trì buổi lễ thì  hội học sinh sẽ nháo nhào lên cho xem.

Mà lý do hoãn lại hoạt động lần này cũng củ chuối phết, "phó chủ tịch hội học sinh bị đau bụng trước giờ buổi lễ diễn ra". Vì vậy mà cả trường không thể không lo sốt vó cả lên, còn cái người mà chính miệng nói mình bị ngộ độc thực phẩm lại đang nằm trong văn phòng của chủ tịch hội học sinh thảnh thơi chơi game.

"Mark Lee, lần sau mày làm ơn báo trước với bọn tao cái."

Mark Lee rũ mi mắt, hồi tưởng lại xúc cảm tuyệt vời mà Lee Donghyuck mang lại, khóe môi không khống chế được mà nhếch lên.

Cũng nhờ hắn mà vị hội trường nào đó đã phải xin nghỉ hai ngày.

Lúc Lee Donghyuck quay về trường thì cũng không có gì khác thường ngày. Cậu vắt chéo hai chân để lên trên bàn trà, phô bày đôi chân dài miên man, giữa hai đầu ngón tay còn kẹp điếu thuốc đang cháy.

"Anh, em nghe đồn là chủ tịch hội học sinh vừa quen bạn gái mới." Chenle chậm rãi nói, với mạng lưới tình báo của cậu ta thì những chuyện này không quá khó để biết.

Lee Donghyuck hơi khựng lại nhưng cũng chỉ hờ hững "Ừ" một tiếng.

Chenle biết cậu vốn không hứng thú với loại tin tức ngoài lề này nên cũng không kể tiếp mà nói sang chuyện khác.

"Anh, hội học sinh gọi chúng ta ba giờ chiều nay lên họp."

Lee Donghyuck liền giống như thường lệ, không thèm cân nhấc nặng nhẹ đã lạnh nhạt lên tiếng: "Không đi."

"Nhưng mà lần này, bọn họ bắt buộc các thành viên trong ban lãnh đạo của hội học sinh đều phải có mặt đầy đủ." Chenle rơi vào thế khó, tiến không được mà lùi cũng không xong.

"Mặc kệ bọn họ."

"Anh!"

"Nếu bọn họ có hỏi thì cứ bảo là: Phòng họp của hội học sinh quá xa, hội trưởng bị gãy chân rồi, không đi được." Lee Donghyuck dứt lời thì không buồn ngẩng đầu, khép hờ mi mắt tiếp tục tiếp thu mớ kiến thức mà người bình thường nghe không hiểu.

"Anh nghĩ là bọn họ sẽ tin sao?" Chenle gượng gạo cười một cái, làm thư ký cho Lee Donghyuck còn khó hơn lên trời.

Ánh nắng bị giam giữ giữa các tầng mây, ban lãnh đạo hội học sinh hướng tới văn phòng của Lee Donghyuck. Mà cậu thì chẳng phát giác ra điều gì, vẫn chú tâm vào việc chép dữ liệu trên máy tính. Tiếng "cạch!" xen lẫn với tiếng bước chân lọt vào trong tai của Lee Donghyuck, cậu nhíu mày không vui, cậu ghét nhất là kẻ nào tự tiện xông vào phòng của mình. Nhưng khi ngẩng đầu lên thì lại bắt gặp những gương mặt vô cùng quen thuộc.

"Nghe thư ký Zhong nói là hội trưởng của chúng ta bị gãy chân, nên để thuận tiện hơn trong công việc thì bắt đầu từ hôm nay, địa điểm họp của hội học sinh sẽ chuyển tới chỗ của hội trưởng." Mark Lee vô cùng ưu nhã mà cất tiếng nói, nhưng ánh mắt hướng về phía Lee Donghyuck lại toát ra vẻ tà mị, ngang tàng như chim ưng.

Markhyuck | Câu dẫnWhere stories live. Discover now