Chương 80: Nữ Phụ Ác Độc Là Thiên Kim Thật (8)

834 85 13
                                    

Đây là lần đầu tiên Diệp Oánh về nhà, cũng là lần đầu tiên cô ta đi xa nhà, cô ta liền chuẩn bị ba cái rương hành lý, một nửa hành lý chính là đựng quần áo giày dép vật dụng hàng ngày linh tinh, một nửa còn lại chính là để đựng quà gặp mặt cô ta đặc biệt mua trở về.

Mặc dù Diệp Thao không khoa trương như Diệp Oánh vậy, nhưng cũng mang theo một cái rương hành lý.

Chương Dục và Tưởng Phỉ cũng đều giống nhau, từng người cầm theo một cái vali.

Đồng Khả càng không cần phải nói, vì để Chương Dục nhìn thấy cô ta càng xinh đẹp, cô ta cũng chuẩn bị hai cái vali vô cùng lớn, đựng đủ các loại đồ mỹ phẩm dưỡng da đồ trang điểm còn thêm vài bộ quần áo, trước sau cộng lại, ít nhất cũng có đến bảy tám cái hành lý, cốp xe việt dã căn bản là không nhét hết, cũng may Chương Dục có xe trong nhà mình, gánh vác một chút, lúc này mới miễn miễn cưỡng cưỡng nhét xuống được.

Về phần Diệp Vi lại tương đối đơn giản, một cái rương hành lý cô cũng không cầm, chỉ cõng theo một cái ba lô du lịch cực lớn, đồ vật của chính cô cũng không nhiều lắm, chỉ mang theo ba bộ quần áo cùng hai cái áo khoác dùng để thay đổi, còn có một ít quần áo cùng vật dụng hàng ngày không chiếm diện tích ở trên người. Thứ chân chính chiếm chỗ chính là bộ nội y giữ ấm cô mua cho bà nội, còn có hai cái áo lông vũ lót nền mặc ở bên trong, tuy rằng đóng gói đã hút chân không, nhưng còn chiếm rất nhiều chỗ.

Bất quá tất cả không gian của ba lô đều được Diệp Vi tận dụng cực hạn, ở hai bên túi ba lô của cô còn chứa một bình nước giữ ấm cực lớn cùng một ít đồ ăn vặt bánh quy nhỏ kẹo chocolate các loại, không còn một chỗ trống, quần áo của cô nhỏ gọn đơn giản, cõng cái ba lô cơ hồ cao hơn đầu của cô bước ra cửa.

Thế cho nên thời điểm nhìn thấy mấy cái vali lớn kia cũng kinh ngạc một chút, nhiều như vậy, không biết còn tưởng rằng đang chuyển nhà chứ.

Diệp Oánh còn rất ngượng ngùng: "Thật xin lỗi, đồ em mang hơi nhiều đi, em đã tận lực ít một chút, nhưng đây đều là quà mang cho bọn họ. . ."

Chương Dục biết đây đều là tâm ý của Diệp Oánh, cho dù chứa không nổi hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp để chứa được: "Không sao, chứa được."

Diệp Oánh vỗ vỗ ngực, nhẹ nhàng thở ra nói may mắn may mắn.

Chương Dục cười cười, thấy Diệp Vi đeo ba lô bước ra, còn rất kinh ngạc: "Cậu chỉ có một cái ba lô sao?"

Diệp Vi ừ một tiếng, vòng qua Chương Dục và Diệp Oánh, lên xe nhà họ Diệp, cô đem ba lô bỏ ra đặt ở bên chân.

Chương Dục nhìn Diệp Vi đi khỏi, trong lòng nhịn không được tự nhủ nghĩ Diệp Vi rời đi lâu như vậy, thật vất vả mới về nhà một chuyến, hiện giờ trên người cũng có tiền, vậy mà không nghĩ mua vài thứ trở về cho người trong nhà sao? Nếu nhà họ Trần thật sự nghèo như vậy, hẳn là còn cần rất nhiều thứ, có điều việc này không có quan hệ gì với hắn, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì.

......

Diệp Thao đem hành lý của Đồng Khả bỏ vào cốp xe, Đồng Khả liên tục nói vài câu cảm ơn, thật ra dáng dấp Diệp Thao cũng không tồi, hơn nữa hắn ta lớn hơn cô ta vài tuổi, thoạt nhìn thành thục soái khí, giống như anh trai lớn nhà bên.

[Edit] [Xuyên Nhanh]: Hàng Trí Nữ Phụ, Online Chờ Chết - Duy KháchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ