5

1K 80 2
                                    

5.

"Không... Không không. Ta đã không còn gì nữa, không còn gì nữa..."

Lý Hồng Quân lại cười, tươi cười có chút đáng sợ. Lệ Chi cũng cảm thấy không đúng, không hiểu ra sao nhìn Phó Minh yên lặng dò hỏi. Phó Minh mày nhíu chặt.

"Lý Hồng Quân, ngươi..."

Phó Minh vừa mới lên tiếng, Lý Hồng Quân làm như không nghe, đứng dậy chạy vội xuống bếp. Hắn vừa động, Phó Minh cũng động, nhanh chóng đuổi theo. Hắn biết Lý Hồng Quân muốn làm gì. Trước khi Lý Hồng Quân bắt được con dao, Phó Minh đã từ phía sau chế trụ được tay hắn. Lý Hồng Quân ra sức vùng vẫy, gân xanh bạo khởi.

"Quân!"

Phó Minh gầm lên bên tai hắn, Lý Hồng Quân tạm dừng động tác.

"Đúng là như vậy... Đúng là cách mà ngươi gọi ta..."

Lý Hồng Quân lẩm bẩm.

"Ta đã biết, ta không thể mất ngươi, nhất quyết không. Trên đời này ngoài ngươi ra, không ai yêu ta như vậy nữa... Không có..."

Vừa nói, hắn vừa không nhịn được nghẹn ngào. Hắn xoay người gắt gao ôm lấy Phó Minh. Lệ Chi, Quách Viễn chạy theo vào thấy một màn này. Quách Viễn xoay người rời đi, bị Lệ Chi nắm chặt cổ tay.

"Lý Hồng Quân, ngươi không cảm thấy ngươi rất ích kỷ sao?"

Lệ Chi lạnh băng lên tiếng. Phó Minh nhíu mày, nhẹ lắc đầu với Lệ Chi, ra hiệu nàng để sau hãy nói. Ít nhất bây giờ không phải thời điểm kích thích Lý Hồng Quân. Lệ Chi cắn môi không cam lòng. Vì sao người bị chiều hư, sống tùy tiện ích kỷ như Lý Hồng Quân lại được đến Phó Minh. Trong khi Quách Viễn ca...

Lệ Chi yên lặng nhìn Quách Viễn, thở dài. Quách Viễn nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, thân hình cao lớn có vẻ ủ rũ, lưng cũng cong xuống.

"Lý Hồng Quân"

Phó Minh thử gọi một tiếng. Mặt Lý Hồng Quân vẫn chôn vào hõm vai hắn, nhìn không rõ biểu tình.

"Ngươi còn trẻ, đến khi ngươi lại gặp được người yêu ngươi, muốn làm bạn với ngươi cả đời... Lúc đó, hãy trân trọng hắn"

Thân thể Lý Hồng Quân run lên, vẫn ôm chặt lấy Phó Minh. Tiếng khóc bị kiềm nén đứt quãng truyền ra từ hõm vai Phó Minh, nơi đó đã sớm ướt một mảnh.

Tiệc gì đó, là không tổ chức nỗi nữa. Lệ Chi khó khăn lắm mới kéo Quách Viễn tới đây, không nghĩ tới xui xẻo như vậy. Nàng lôi kéo Quách Viễn đi. Lúc bước ra khỏi bếp, Quách Viễn liếc mắt nhìn thoáng qua, thấy Lý Hồng Quân kéo tay Phó Minh đặt lên cơ ngực to lớn căng chặt của mình vuốt ve. Quách Viễn vội vã dời đi tầm mắt, buồn bã cúi đầu theo sau Lệ Chi.

Tay Lý Hồng Quân càng không thành thật.

"Đủ rồi!"

Phó Minh quát nhẹ một tiếng, Lý Hồng Quân cứng đờ, lại ủy khuất nức nở. Hắn giống như vô thức lấy lòng, muốn được trấn an, lại không suy nghĩ rõ ràng. Phó Minh giữ chặt tay hắn, không để hắn tùy ý động. Hắn nhìn Lý Hồng Quân hoang mang run rẩy, rốt cuộc thở dài:

Sau hôn nhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ