biển 2.

24 2 0
                                    

mùa hạ về, sóng biển như hát về một bản tình ca đón em và anh tới đây.

mark chưa bao giờ thất hứa. trong suốt khoảng thời gian yêu nhau từ năm cấp ba tới giờ, mark lee chỉ thất hứa chuyện đi xem phim cùng em đúng một lần để tổ chức ngày kỉ niệm yêu nhau bất ngờ dành tặng em. hôm đó, lee haechan khóc như một đứa trẻ - chẳng dám nhăn nhó mắng anh hủy xem phim để làm "ba cái trò mèo" mà em hôm nọ mới dẩu môi khi xem các cô cậu tổ chức tỏ tình công khai trên mạng. thực ra, haechan cũng ghen tị đó chứ. bởi, những năm cấp ba chưa được kiếm tiền ổn định, vẫn còn ham chơi nên là cả em và anh chẳng đề cập hay đoái hoài tới chuyện đó. chỉ cần biết, bên nhau càng lâu càng dài thì quả là tốt biết mấy. nhưng mà tới bây giờ, em cũng sẽ chẳng cần phải thấy mình phải ghen tị với bất kỳ cuộc tình nào trên mạng vì người yêu em là đỉnh nhất!

haechan đang cố gắng cúi đầu cài khuy áo sơ mi của mình, mái tóc của em đã quá dài để có thể trực tiếp nhìn rõ một thứ gì đó khi cúi xuống. khó quá, em đành hét to "mark ơi, giúp em với!". mark lee bỏ dở việc chuẩn bị bữa trưa cho cả hai, chạy vội lên nhà tìm em. em, với dáng vẻ áo quần xộc xệch, một bộ sơ mi và quần ngắn hôm nọ anh mua mà hôm nay đã hào hứng mặc vào. mark vuốt tóc em lên, lúi húi tìm mấy chiếc kẹp tóc hình quả dâu để cài vào, không cho tóc của haechan rơi xuống. mark trông có vẻ bực dọc, vừa giúp em gỡ nút áo cài lệch vừa mắng yêu em.

"anh đã bảo tuần trước đi cắt tóc đi, lại còn cãi nhau với anh"

"em không cãi mà...", haechan dẩu môi, thấy mình tủi thân. đúng là em có cãi nhau thật, lại còn dỗi mấy ngày trời không thèm nghe anh nói chuyện, đến tay thợ cắt tóc mark lee mà em bảo là em thích nhất, "em thích mark cắt tóc cho em!", giờ em cũng ghét tên thợ đó luôn rồi. cho tới khi tóc dài qua mắt, xuề xòa khiến cho haechan không thể cúi đầu để nhìn mọi thứ bên dưới chân mình thì haechanie của anh mới chui tọt vào lòng anh người yêu, bảo rằng "em không giận anh nữa, tóc em dài quá rồi".

"xong rồi, haechanie sẵn sàng chưa?", anh kéo áo cho em, rồi vuốt ve cánh tay em. haechan nhanh nhẹn gật đầu, vòng tay ôm anh. em dựa đầu vào vai anh, thủ thỉ.

"khi nào anh cắt tóc cho em nhé?"

giọng của em bé xíu, nũng nịu hỏi anh. mark mỉm cười, gật đầu mà xoa gáy tóc của em. "mai nhé? mai anh sẽ cắt tóc cho haechan".

như lời hứa của anh với biển cả, với em nữa, mark đã cất gọn đồ đạc lên trên xe, bữa trưa cũng được chuẩn bị sẵn sàng cho cả ngày ra biển chơi. haechan nhanh chóng ngồi lên ghế phụ, hồ hởi nói "đi biển thôi!".

giống như tất cả mọi người vào mùa hạ, haechan và mark cũng sẽ đi ra biển chơi. trời seoul nóng như đổ lửa, ai cũng cầm ô và đội mũ để tránh đi cái nắng ngày hè oi bức. haechan ngồi trên xe, tay lắc lư cốc trà bưởi và nhấp một ngụm. mark vừa lái vừa hát, lâu lâu ngoảnh mặt nhìn em người yêu đang ngân nga cùng, đáng yêu chết mất!

"haechanie mùa đông cũng được đi biển, mùa hạ cũng được đi biển, nhất em bé luôn nhé!"

xe ô tô dừng đèn đỏ, mark mau chóng đưa tay nhéo má em, chọc ghẹo khiến cho em phụng phịu. haechan cười ngại, nhẹ đánh vào tay anh một cái song chưa kịp rụt tay lại đã bị anh người yêu túm tay nắm cho bằng được, xoa xoa nắn nắn vào từng ngón tay nhỏ xinh. mark đan tay mình vào tay em. haechan tủm tỉm cười, tiếp tục uống một ngụm trà bưởi, trong lòng em dào dạt như sóng biển vì em đang rất hồi hộp, như thể rằng em và anh mới đi hẹn hò lần đầu tiên.

[markhyuck.] sóng biểnWhere stories live. Discover now