♡ Gửi Venti

694 51 6
                                    

#roommatesAU #Xiao'sPOV

From: Xiao
To: Venti

__________________________

Hôm nay tuyết rơi.

Hôm nay anh lại trốn trong vòng tay của em, và cả trong tấm chăn bông nữa.

Anh áp đôi má hây hây hồng lên lồng ngực em, dụi dụi. Em biết, mỗi lúc như thế ý của anh là muốn đòi thứ gì đó. Mái tóc xanh đen hơi rối xõa xuống che gần hết đôi mắt khép hờ làm em thật sự hơi thất vọng. Chậc, tại sao nó lại nỡ lòng nào che mất đi đôi đồng tử xinh đẹp kia chứ. Em đã từng hỏi anh về việc anh nên cắt ngắn nó đi một chút ít. Và em nhận lại một lời giải thích ngớ ngẩn rằng tác dụng của nó là để giữ ấm. Em biết rõ mấy sợi tóc tơ kia không hề thực hiện nhiệm vụ của nó, thật tình thì em làm tốt hơn nó nhiều. Mỗi lúc thấy nó lòa xòa như thế, thật ngán đường làm sao. Em không thể kiềm lòng khỏi việc nhẹ nhàng vén nó sang một bên, để nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của anh, không biết mùa đông này em đã vén tóc anh bao nhiêu lần rồi, nói chung là nhiều không kể xiết. Và việc đó vừa mới được em thực hiện với cục bông nhỏ em đang ôm vào lòng. Rồi anh đưa mắt nhìn em, ánh mắt long lanh với đôi môi mấp máy như đang muốn nói gì đó.

Vào những ngày mùa đông, mảng sắc đo đỏ luôn trải đều trên khuôn mặt trắng ngần của anh, chúng loang khắp đôi má lẫn cái đầu mũi nho nhỏ, không quên rải một chút ít trên vầng trán. Em thật sự muốn hôn, hôn lên mấy mảng da đó, không ngoại lệ mấy vùng da trắng đâu. Muốn hôn hết toàn bộ khuôn mặt dễ thương của anh. Vậy thì còn chần chờ chi nữa, em đạp chân vào vách tường nhích cơ thể của mình xuống, xuống gần với anh, cho đến khi cả hai khuôn mặt gặp nhau. Như mục đích ban đầu của mình, em hôn, hôn từ đôi má đến vầng trán rồi xuống lại mí mắt, không thể nào quên cái đầu mũi kia nữa. Em nghĩ anh biết việc này, việc em thích đôi môi mềm mại của anh nhất. Nên điểm dừng cuối không thể nào là thứ gì khác ngoài nó. Nhìn nó một hồi lâu, chắc chắn là phải hôn rồi. Nhưng hành động đó của em bỗng bị ngăn lại khi mà anh chen bàn tay nhỏ của mình vào, bịt miệng em lại.

- X-xiao, không phải đâu... chỉ là anh muốn ra ngoài đi dạo cùng em.

Anh quay mặt đi chỗ khác, khuôn mặt đỏ hết cả lên rồi, em thấy đó nhé, à thậm chí cảm nhận vật lí được luôn: rằng tim anh đang đập rất nhanh. Dù hơi hụt hẫng nhưng chẳng sao cả, anh muốn làm gì cũng được. Nhưng mà lần này em sẽ không chiều theo ý anh đâu.

- Không được. Bên ngoài trời tuyết như thế, anh sẽ lại cảm mất.

- Anh không lo mà em lại lo.

Em thấy anh bĩu môi, ánh nhìn chuyển sang nài nỉ.

- Sao mà không lo được.

Em siết nhẹ lấy chiếc eo nhỏ của anh.

- Vậy là Xiao thấy phiền với việc anh bị bệnh liên miên sao?

Anh nói tới đây, em biết chắc là anh sẽ thắng rồi. Anh còn xấu xa làm vẻ mặt tội nghiệp kia để bắt thóp em nữa chứ. Em chịu thua, Venti ạ.

- Anh hay lắm ha Venti?!!

Em đưa tay cù lét anh, làm anh thoát khỏi vai diễn tài tình của mình mà bật cười. Tiếng cười giòn tan.

♡xiaoven♡ ở đây toàn màu hồngggWhere stories live. Discover now