16.

1.3K 212 78
                                    

Những điều tốt đẹp thường rất dễ biến mất. Ví dụ như là tình yêu của mẹ, tình thương ấm áp của gia đình hoặc là sự dịu dàng và tử tế của một con người.

Izana bị mẹ của mình cho đến cô nhi viện lúc sáu hay bảy tuổi, lúc đó hắn đã sớm cảm nhận được người mẹ xinh đẹp kia của mình vốn dĩ hoàn toàn không hề yêu mình. Vào cô nhi viện rồi, mọi thứ cũng không thể như trước được, phải thức dậy, làm việc, phải tìm mọi cách để sinh tồn, một cuộc sống u ám không chút hi vọng gì từng ngày, từng ngày bào mòn và giết chết hắn từ bên trong. Hắn không muốn sống một cuộc đời giống vậy nữa, hắn muốn có gia đình, muốn có một mái ấm thật hạnh phúc chỉ dành riêng cho mình.

"Anh muốn em bảo vệ và chăm sóc cho Manjirou."

Shinichirou là người dạy cho hắn biết về thế giới bất lương, dạy cho hắn biết cái gọi là tình thương của anh trai. Thế nhưng người anh trai tuyệt vời ấy lại chỉ thương yêu và mong muốn bảo vệ người em trai ruột thịt của gã, Sano Manjirou.

Như thế là sao? Tại sao hắn lại phải bảo vệ người mà hắn ghét? Tại sao Shinichirou lúc nào cũng bảo hắn phải làm vậy, với cả, người nọ có gì mà sao Shinichirou lại để tâm đến vậy? Izana cứ hậm hực mãi rồi sau đó liền trở nên căm ghét và thù hận Mikey.

Hắn ghét Mikey, hắn ghét việc tất cả những người quan trọng với hắn đều vây quanh và yêu thương Mikey. Rõ ràng hắn cũng là một phần của gia đình đó, rõ ràng hắn cũng là em trai của Shinichirou, là anh trai của Ema mà, tại sao lại đối xử với hắn như thể hắn chỉ là một thằng lính có nhiệm vụ bảo vệ vua chúa?

Sau đó hắn liền biết bản thân mình không hề có máu mủ gì với nhà Sano. Tin tức ấy làm cho Izana như sụp đổ và phát điên, hắn không thể chấp nhận! Thật sự không thể chấp nhận nhưng sự thật đã rành rành, dù là Shin hay Ema cũng đều sẽ bỏ rơi hắn, cũng không thấu hiểu gì tấm lòng cũng như mong muốn của hắn.

Hắn như một con cá voi cô độc bơi giữa biển cả, hoài mong một tiếng gọi đáp lại tiếng kêu của hắn, cứu vớt hắn khỏi sự cô độc và tàn nhẫn mà thế giới này đem lại.

Nhưng hắn chưa bao giờ mong chờ người cứu rỗi hắn sẽ là Mikey. Vào lần đầu tiên gặp mặt, tên nhóc yếu đuối đó ngất xỉu, lần thứ hai gặp mặt, tên nhóc đó lấy lòng bằng cách làm cơm hộp cho hắn, hắn không thích và cũng không cần cho nên đã từ chối.

Sau hôm đó tên nhóc đó không còn làm cơm bữa trưa cho hắn nhưng bữa sáng và bữa tối nào cũng cố ý làm phần to và nhiều nhất cho hắn, còn cẩn thận ghi chép lại món hắn thích và không thích nữa. Đến cả việc tắm táp, giặt dũ hay là phòng ốc gì Mikey cũng đều quản từng li từng tí, điều đó làm cho hắn càng khó hiểu và ghét bỏ thêm.

Sau đó, Mikey xông vào đám lửa cứu chị em nhà Inui mà không hề để tâm đến bản thân mình, cậu bị mắng, bị la thế nào cũng chỉ nhẹ cười một cái rồi bảo rằng tất cả đều là điều nên làm. Lúc đó, Izana cảm thấy sợ, sợ rằng Mikey sẽ vì quan tâm đến những người khác mà rời bỏ mình. Nghĩ đến đó làm cho Izana không thể chịu nỗi nữa, hắn bị Karen bỏ rơi liền mất niềm tin vào tình mẫu tử, bị Shinichirou lợi dụng liền mất đi niềm tin vào tình anh em, nếu như cả Mikey, sự vị tha cùng bao dung cuối cùng cũng bỏ rơi hắn thì hắn sẽ còn lại cái gì? Hắn hoảng loạn, kinh sợ và rồi liền bất giác né tránh, bất giác chạy trốn khỏi sự dịu dàng đầy quan tâm của Mikey.

(AllMikey) My DailyTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang