Chương 59: Sự thật đau lòng

1K 71 2
                                    

Trong phòng làm việc, Viên Nhất Kỳ chăm chú vào màn hình laptop, bên tai là chiếc điện thoại đang nối máy với Vương Dịch.

" Là cậu sao???? ". Viên Nhất Kỳ hỏi.

" Thư mời chị ấy là tôi yêu cầu ". Vương Dịch trả lời.

" Tôi cứ tưởng là do Trương Nguyệt Minh.. Cậu cũng không nói gì cho tôi biết "

" Xin lỗi... Đợi tôi về rồi muốn mắng tôi như thế nào cũng được, tôi biết cậu dồn nén lâu lắm rồi "

" Cậu sắp trở về ??"

" Cũng đã đến lúc trở về rồi "

Thẩm Mộng Dao đã sang nhà Hứa Dương Ngọc Trác cùng nhiều chuyện vì Viên Nhất Kỳ khi làm việc là lại đóng kính phòng làm Thẩm Mộng Dao một mình rất chán.

" Công ty WM bên này không phải do Vương Dịch đứng đầu sao??? Tại sao là người khác??? ". Hứa Dương Ngọc Trác hỏi.

" Tôi cũng muốn biết đây.. Là do sự kiện 3 năm trước, cái tên Vương Dịch đó cũng biến mất không tung tích, Viên Nhất Kỳ lại giấu diếm không nói cho tôi biết. Dĩ nhiên tôi tôn trọng em ấy nên cũng không ép ". Thẩm Mộng Dao vừa cắn hạt dẻ vừa tức giận nói.

" Vậy còn Châu Thi Vũ??? Tôi cứ tưởng bọn họ... ". Hứa Dương Ngọc Trác hoảng loạn.

" Thi Tình Họa Dịch một thời rầm rộ cuối cùng đường ai nấy đi "

Bầu không khí trở nên trầm lặng, cuộc tình ngày xưa ai nấy đều ngưỡng mộ giờ đây kết thúc khiến người ta phải đau lòng. Lý do chia tay chỉ có bọn họ biết nhưng thật sự bọn họ có biết rằng vì sao mình chia tay.

_________

Tại sân bay, Vương Dịch và Phùng Tư Giai vẫn đang giằng co. Ngày hôm nay trở về nước, Phùng Tư Giai một mực đòi theo, còn tự nhận mình là người đồng hương cũng muốn trở về quê hương mình.

" Tôi đi cùng em "

" Chị phải dính tôi như vây mới được sao "

Lần này trở về là để thực hiện một dự án mới. Phùng Tư Giai thì cứ nằng nặc đòi theo, cuối cùng Vương Dịch đành phải đồng ý.

" Phải chi lúc nào chị cũng bên cạnh tôi thì tốt biết mấy ". Vương Dịch lạnh lùng đi trước.

" Lời nói của em đang trái ngược với hành động đấy có biết không ". Phùng Tư Giai chạy theo phía sau.

Vương Dịch không trả lời mà cứ bước tiếp đi, vẻ mặt u sầu như đang chất chứa nhiều tâm sự.

Về nước liền trở về nhà, sau bao nhiêu năm xa cách nhưng Vương Dịch chẳng có chút gì gọi là nhớ nhung nơi mình đã sinh ra. Vẫn nét mặt lạnh lùng bước đi trên con đường cũ, chỉ muốn nhanh chóng trở về. Phùng Tư Giai lẳng lặng đi theo sao không dám lên tiếng, nhìn thấy Vương Dịch như vậy làm cho cô cảm thấy sợ.

" Vào đi.. Đứng đó làm gì ". Vương Dịch nhìn thấy Phùng Tư Giai đứng trước cổng nhưng mãi không chịu vào.

" Tôi được ở cùng em sao ???"

" Hỏi nhiều quá, vào nhà đi "

" Em như vậy làm tôi sợ "

Vương Dịch thở dài, bản thân nghĩ mình đã làm gì đâu mà Phùng Tư Giai lại sợ.

[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||Место, где живут истории. Откройте их для себя