Chương 3

6.4K 259 13
                                    


Mặc dù Chung Vấn lúc nào cũng cam đoan là Ôn Nhiên sẽ không có thai, nhưng hai tháng sau, chuyện mà Ôn Nhiên vẫn luôn lo sợ đã xảy ra, cậu có phản ứng.


Khi đó đang ăn cơm cùng Chung Vấn, bánh ngọt lúc nào cậu cũng thích ăn giờ lại thấy ngấy không nuốt nổi, cuối cùng cũng không nhịn được mà ói ra, có lần đầu sẽ có lần hai, nôn nghén ngày càng nặng. Phản ứng đầu tiên của cậu là đi tìm Chung Vấn, mếu máo hỏi hắn phải làm sao, ở Liên Bang có luật cấm phá thai, đến đứa trẻ lên ba còn biết, việc đó nghiêm trọng như nào sao Ôn Nhiên lại không biết.


Ôn Nhiên khóc đến đáng thương, vừa đánh vừa lên án Chung Vấn, "Đều tại anh, em biết làm sao bây giờ, hức hức..."


Chung Vấn sung sướng quá đỗi mãi mới kịp phản ứng lại, hắn ôm lấy cậu, kích động, "Là, là thật ư? Chúng ta có con rồi!"


Ôn Nhiên suýt tức đến ngất xỉu, Chung Vấn vội vàng trấn an cậu, giờ cậu đang mang thai, phải chăm sóc cẩn thận, hắn kéo Ôn Nhiên ngồi xuống ghế sa lon, bóp vai cho cậu, "Em đừng sợ, có em bé thì sinh ra, giờ anh lập tức tìm ba mẹ em, bàn chuyện cưới hỏi của hai đứa mình."


Nhớ tới hôm trước mẹ Ôn còn nói chuyện về Hoắc gia với cậu, muốn cậu hôm nào đó gặp con trai cả nhà họ, cuối cùng chớp mắt đã có thai, mặc dù đối mặt với tương lai mịt mù này sợ muốn chết, nhưng trước mắt chỉ có thể làm vậy thôi.


Sau khi ba mẹ Ôn biết chuyện này khiếp sợ đến cỡ nào, ngàn vạn lần không nghĩ tới đứa nhỏ họ yêu thương từ bé đến lớn sẽ giấu họ làm ra chuyện này, mẹ Ôn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép ngồi trên ghế sa lon khóc mắng, "Sao lại không hiểu chuyện như vậy? Trước đây mẹ dạy con như nào, con, con làm mẹ tức chết mất!" Mẹ Ôn tức giận, hai mắt rưng rưng, song tính chưa kết hôn mà đã có thai thì chỉ có hai con đường, một là lấy chồng, hai là đến nhà sinh dục, cái sau thì có khác gì nhà chứa đâu?


Ôn Nhiên cũng hối hận vô cùng, hồn vía bay hết, nhớ đến những gì Chung Vấn đã nói với mình, cậu ấp úng nói thật với ba mẹ.


Ba mẹ Ôn là người làm ăn bao năm, sao không nhìn ra ý đồ xấu xa trong lòng Chung Vấn kia chứ, biết thừa Ôn Nhiên nhẹ dạ, lên xe trước sau mua vé bổ sung, có con rồi thì chạy được đi đâu, chỉ trách bọn họ nuôi bé song tính này ngốc quá, nuôi hơn hai mươi năm, rồi bị con sói kia cướp trắng.


Mẹ Ôn tí thì cáu đến xỉu, Ôn Nhiên thấy vậy vội đỡ mẹ ngồi xuống, ba Ôn ngược lại bình tĩnh hơn nhiều, ông thở dài, đường là Ôn Nhiên tự chọn, chắc là cũng có chút tình cảm nếu không đã không lên giường, ông nhìn về phía Ôn Nhiên, "Hôm nào gọi cậu luật sư Chung kia đến ăn một bữa cơm xem."


Gặp Chung Vấn rồi, trong lòng ba mẹ Ôn bất mãn ra sao cũng có thể tưởng tượng được, người đàn ông này tâm tư quá sâu, gả Ôn Nhiên cho hắn rõ là dê vào miệng cọp, nói chuyện một lúc, cũng không biết Chung Vấn trình bày như nào, lại có thể làm tâm lý hai người buông lỏng, dù sao thì ba mẹ Ôn có bất mãn cũng còn lựa chọn nào khác đâu.

[ĐM Edit] Cưỡng Chế Hôn NhânTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang