(bản sửa lại) Chap 10: Ghen(1)

1.6K 77 18
                                    

Bản sửa lại
Chap 10: Ghen (1)
-___---_-----------------
Hôm nay cũng như hôm qua, vào bủi sáng tinh mơ. Mặt trời ló dần, ánh sáng bắt đầu mở rộng. Cảnh tượng thật đẹp cũng là chuyện mấy tiếng đồng hồ sau. Giờ là 10h sáng gòi, mà nguyên cái KTX ko một ai dậy cả.

Nhưng không khí có chút lạ, đúng vậy. Không khí của KTX nay rất u ám. Không dễ chịu như mọi khi. Thường ngày sẽ lun có một thân hình nhỏ xinh xinh, với mái tóc đen làm tôn da trắng hồng mền mịn đang nấu ăn trong bếp. Nhưng hôm nay chả có ai cả.

Trên lầu, có căn phòng mở cửa. Bước ra là anh chàng cao to, với mái tóc được chải chuốc kĩ càng. Không ai khác đó là tổng tà.... Nhầm, Eunchan :))))). Cậu đang đi xuống cầu thang. Những ng khác cũng từ từ bước ra.
Nhưng điều lạ là trên tay Hwarang đang bế một cậu trai đang say giấc. Là Hanbin, anh vẫn đang ngủ trên tay cậu. Trên ng mặc độc nhất cái áo sơ mi của Hyeongseop. Tất nhiên là nó to và rộng nên anh mặc như một cái váy vậy. Các nút đều cài thẳng tấp trừ hai cái nút trên. Để lộ chiếc cổ trắng mịn, xương quai xanh tinh xảo. Nhưng chúng đều bị ẩn bởi các vết hickey đỏ tím trên đó. Bên dưới anh không được bọn "nhỏ" cho mặc quần, ngay cả quần trong cũng ko. Thấy luôn cả đôi chân thon dài, trắng mịn nhưng đầy vết hôn y hệt trên kia. Mắt anh sưng lên rõ rệt, còn đọng lại chút nước. Hwarang đặt anh xuống sopha, kê gối sau đầu anh. Rồi vô phòng bếp giúp các anh em nấu chút cháo cho anh.
.

.

.
-(Taerae) Hanbin huynh, dậy thôi anh

-(Hanbin) Ưh.. ưm

Cậu đang đánh thức anh dậy, nhẹ nhàng vô cùng. Huyk đỡ anh dậy, anh nhăn mặt vì cơn đau từ phía dưới truyền lên. Anh dựa vào ng Huyk, Lew bê tô cháo tới chỗ anh, cầm thìa múc cháo lên. Thổi thổi cho nguội rồi đưa đến miệng anh. Anh cũng hợp tác mà ăn. Mọi ng xung quanh nhìn anh ăn mà suy nghĩ. Ko ai nói lời nào. Đến khi anh ăn hết. Thì Lew cầm tô và thìa đi đến bồn rửa. Còn mọi ng sửa soạn lại trang phục  chuẩn bị ra ngoài.

Anh thấy vậy liền hỏi một câu dù gì anh cũng biết họ trả lời sao.

-(Hanbin) Anh có được.. ra ngoài..k.ko

Tất cả mọi ng xoay lại nhìn anh, với anh mắt lạnh lùng có chút ôn nhu.

-(Eunchan) Anh nghĩ bọn em sẽ nói như nào?(nâng cằm anh)

-(Hanbin) K....... không được

-(Lew) đúng rồi. Bọn em không cho anh đi đâu cả, ngay cả khi đến công ty.

-(Hanbin) Nhưng nhưng..đã hai tuầ___

-(Hyeongseop) KHÔNG LÀ KHÔNG!

-(Taerae) Anh này, có gì thì bình tĩnh nói. La bé cưng lỡ ảnh sợ thì sao

Nhưng mà, tất nhiên cho dù một tháng thì bọn em cũng ko cho anh đi bất kì đâu. Nên ngoan đi anh à

-(Hanbin) Nhưng..nhưng ứm!!!

Anh đang nói thì Hwarang hôn anh. Cậu kéo lưỡi anh ra. Truyền cho anh một viên kẹo cực nhỏ. Hôn anh tầm hai phút thì ko thấy anh động đậy. Cậu nuối tiếc buông khỏi nụ hôn thì anh đã ngủ trong vòng tay cậu.
(Ru: Viên kẹo đó là thuốc ngủ. Tui tự chế tạo ra đoá. Nó có vị ngọt của dâu nên dễ nhầm với kẹo. Thứ thuốc này dễ dụ thụ có tính ham ăn ngọt á. Tui bán với giá 1 ngàn + 99999999 triệu/viên. Quá rẻ rồi UwU)

(Allbin) Anh út và những đứa em mất liêm sỉWhere stories live. Discover now