Chương 36: Thấy con vẫn còn tinh thần, muốn làm nữa không?

2.9K 22 3
                                    

Tô Niệm còn chưa kịp bình phục lại sau cơn khoái lạc kịch liệt, thân thể đã bị bế lên không trung, cô không khỏi kêu lên một tiếng, bàn tay nhỏ theo bản năng bám lên vai người đàn ông.

Cô ngước mắt đánh giá hắn, hắn là một người đàn ông rất đẹp trai, dáng vẻ Chu Thành cũng tương tự, cùng hắn sáu bảy phần giống nhau.

Nhưng người đàn ông trước mặt này từ trong xương tủy luôn lộ ra trạng thái lãnh đạm xa cách, vừa nhìn đã khiến người ta muốn kính nhi viễn chi.*

* là thành ngữ 敬而遠之 trong tiếng Trung, có nguồn gốc từ câu nói của Khổng Tử trong "Luận ngữ-ung dã" 務民之義,敬鬼神而遠之,可謂知矣 có nghĩa là: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó, nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó; hoặc thường dùng trong các trường hợp mỉa mai, châm biếm khi mình không muốn tiếp cận với một đối tượng nào đó. 

Trước đây, đơn thuần cảm thấy hắn là người nghiêm khắc, sợ hắn.

Bây giờ cô càng sợ hơn...

Chu Nghiên Thâm không bế cô trở về hôn phòng của cô, mà theo thói quen đi lên lầu ba, từ sau khi cô cùng Chu Thành kết hôn, lầu hai liền dành riêng cho hai vợ chồng cô ở, ngoại trừ thỉnh thoảng hắn sẽ đi thư phòng lầu 2, còn lại phần lớn thời gian đều ở lầu ba.

Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Niệm lên đó, hắn không thích người ngoài quấy rầy, ngoại trừ người giúp việc quét dọn, cơ bản sẽ không có ai dám lên.

Cô càng không dám, ngày thường trốn tránh hắn còn không kịp, biết hắn không thích mình, sẽ không ngu dại gì mà tìm đến cửa nghe chửi mắng.

Phong cách trang trí trên lầu ba rất đơn giản, với gam màu tối, bầu không khí trầm mặc lộ ra vẻ lãnh đạm cổ xưa.

Nó rất phù hợp với phong cách của một người đàn ông.

Tô Niệm còn chưa nhìn xong, đã bị người ôm vào phòng tắm, phòng tắm rộng rãi đối diện với ban công, toàn bộ đều là cửa kính sát đất, còn có thể nhìn thấy bể bơi lộ thiên cực lớn bên ngoài.

Tuy rằng trời mưa phùn, nhưng bên ngoài trời còn chưa tối, ánh sáng chiếu vào làm cho cô cô khó tránh khỏi có chút bối rối.

Vừa định xoay người, đã bị người đàn ông đặt lên ghế, ngẩng đầu liền đụng phải con ngươi đen láy của hắn.

Nhịp tim nhất thời đập lỡ một nhịp, theo bản năng quay đầu né tránh.

Chu Nghiên Thâm khẽ cau mày, bàn tay nhéo cằm cô, đem mặt cô xoay lại, ánh mắt nghiền ngẫm rơi trên mặt cô.

Bộ dáng của cô rất ngoan, lộ ra vẻ đẹp câu hồn khi được yêu thương quá độ, đôi mắt hạnh ngây thơ thuần khiết, đôi môi hồng nhuận bị hôn có chút sưng đỏ, bộ ngực đầy đặn mềm mại bị xoa nổi hằn lên vài dấu tay hồng hồng, eo nhỏ, hạ thân bị váy ngủ che khuất, chỉ để lộ đôi chân trắng nõn thon dài.

Khuôn mắt Tô Niệm nóng lên dưới cái nhìn chăm chú của người đàn ông, có chút thấp thỏm gọi hắn, "Ba..."

Thanh âm của cô mềm mại mang theo chút nhu âm, ánh mắt Chu Nghiên Thâm tối lại, cúi người xuống, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô.

Mượn Giống ( NP,  H tục )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ