Chương 9: Trẫm cũng là vua của hội người hèn.

23K 1K 40
                                    

"Thật vậy ư? Chị gái đây thật có thể vì tôi chủ trì công đạo?" - Giang Niệm gạt nước mắt không tồn tại một phen, thê thê thảm thảm thống khổ hỏi.

Giang Nguyệt Tây còn chưa mở miệng, nam nhân phía sau biểu hiện nóng lòng cướp lời: "Đó là điều đương nhiên, bảo vệ phụ nữ là nghĩa vụ không thể chối từ."

Giang Niệm yên lặng phỉ nhổ trong lòng, con mẹ nó bố nhổ vào, vừa mới nãy còn dùng ánh mắt bỉ ổi nhìn cậu, hận không thể đem cậu nhấn trên mặt đất thao. Thế mà bây giờ đảo mắt một cái liền thành người tốt, nội tâm chửi mắng một trận, trên mặt lại duy trì sự nhu nhược: "Tôi có tài đức gì......Các vị mời đi theo cùng tôi."

Lam Bạch ơi là Lam Bạch, cũng không nên trách tôi hắt nước bẩn lên người anh, hừ hừ.

Đám người ồ ạt lôi kéo nhau đi theo Giang Niệm quẹo trái quẹo phải, càng rẽ càng cảm thấy không thích hợp. Một tên lôi thôi nhếch nhác trông rất kỳ quái, vò đầu nói: "Sao tao cảm thấy con có chút quen mắt?"

Những người khác phụ họa gật đầu, càng đi càng quen thuộc. Không phải đây là chỗ ở của lão đại bọn họ sao?

Mấy gã đàn ông đó âm thầm quan sát sắc mặt Giang Nguyệt Tây, ai chẳng biết Giang Nguyệt Tây thích Lam Bạch. Hiện tại vừa khéo, bên cạnh lão đại bọn họ đột nhiên xuất hiện một cô tình nhân? Nghe nói còn do lão đại chính mình cướp về......Thật không thể tưởng tượng nổi, ai mà không biết Lam Bạch là người không gần nữ sắc! Mỹ nữ như Giang Nguyệt Tây đây, lão đại còn không thèm nhìn lấy một cái. Mặc dù tiểu mỹ nhân trước mắt cũng rất xinh đẹp, nhưng không có đến nỗi si mê vậy chứ.

Nhưng cũng phải nói, tiểu mỹ nhân trước mặt này không hề giống Giang Nguyệt Tây, ở cậu có một sức hút kì lạ, khiến người ta muốn ngừng mà không được. Nhìn một cái liền muốn nhìn thêm lần thứ hai, ngày nhớ đêm mong. Giống như có một cỗ ma lực kỳ lạ đang hấp dẫn bọn họ không thể rời mắt không nhìn tới.

"Cô nói dối, Lam Bạch không phải người như vậy." - Sắc mặt Giang Nguyệt Tây trong nháy mắt trầm xuống, rất nhanh liền giấu đi.

Giang Niệm rốt cuộc là có âm mưu gì? Cậu ta điên rồi sao? Cư nhiên dám bôi đen Lam Bạch? Không muốn sống nữa à?

Giang Niệm chớp chớp mắt: "Không có, chị gái sao lại trở nên tức giận rồi? Là tôi làm sai cái gì, chọc chị không vui sao."

Mấy gã đàn ông trong lòng biết rõ ràng, dùng ánh mắt đồng tình nhìn qua.

"Mấy người ở đây mở họp à? Toàn bộ chắn trước cửa phòng lão đại làm gì???" - Hóa ra là tiểu đội đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đã trở lại, đội ngũ do Lam Bạch dẫn dắt thực lực tự nhiên là toàn kẻ mạnh nhất. Mấy người đã hoàn thành nhiệm vụ phá hủy ngọn nguồn chất độc vốn định tập trung trong phòng Lam Bạch thảo luận bàn bạc phương án xử lý tiếp theo. Kết quả đi tới thì đã thấy có vài người đứng trước cửa phòng lão đại bọn họ.

Giang Niệm vội vàng trốn sau lưng Giang Nguyệt Tây, chỉ vào Lam Bạch đã quay trở về, lớn tiếng nói: "Chị gái, chính là hắn bắt nạt tôi."

Không khí trong nháy mắt tĩnh mịch, gã đàn ông đứng bên cạnh nữ chính cảm thấy nữ nhân này dám can đảm đích thân chỉ ra tới vậy, lời nói khẳng định là nói thật. Mấy người phía sau nam chính vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi, khi dễ cái gì, ai khi dễ ai? Có phải là cái mà bọn họ đang nghĩ hay không?

[ Đam mỹ - Cao H/Song tính] Tôi muốn chơi đùa nam chính.Where stories live. Discover now