Nghỉ phép

2.6K 255 1
                                    

Sang Hyeok vừa kết thúc cuộc trò chuyện với mẹ qua điện thoại xong. Mẹ anh chủ yếu to giọng càm ràm anh rằng tại sao không nghe điện thoại, tại sao không về nhà. Nhưng đổi lại chỉ là sự hời hợt của anh nên chắc bà ấy tức giận quá nên đã cúp máy. Đó là vòng lặp thường xuyên xảy ra trong mấy mấy năm nay.

Anh mệt mỏi xoay người định đi về phòng làm việc, thế nhưng gần đến nơi đã thấy Ji Hoon đứng từ xa, cậu ta có lẽ đã đứng đó được một lúc. Thấy anh bước đi mới ngước nhìn anh.

Lee Sang Hyeok chẳng biết Ji Hoon đang đợi mình hay là có việc gì cần làm. 

Chẳng để Sang Hyeok thắc mắc lâu, Jeong Ji Hoon đã ngay lập tức đi lại chỗ anh. Cậu ta nhàn nhạt nói.

"Anh Sang Hyeok, em xin lỗi nhưng có vẻ không được rồi."

Anh nhìn xung quanh, cảm thấy không ai dòm ngó mới đối mắt với Ji Hoon.

"Em không thể cư xử như chẳng có gì được, trái tim em không thể làm điều đó."

Lee Sang Hyeok cảm thấy tim mình đập rất mạnh. Bảy năm trôi qua, nó chưa từng như thế. Không phải chỉ bảy năm ấy, mà là trước khi gặp gỡ Ji Hoon năm mười bảy tuổi, tim anh vẫn chưa từng đập thế này. Chỉ khi ở cạnh cậu ấy, tiếp xúc với cậu ấy, dường như nó lại không kiểm soát nổi.

"Em sẽ không nói với mọi người về mối quan hệ trước kia của chúng ta, thế nhưng em một lần nữa sẽ theo đuổi anh. Bảy năm qua quá đủ rồi anh Sang Hyeok à." Giọng Ji Hoon có chút chua xót.

"..." Sang Hyeok chẳng nói được gì cả.

"Em biết rằng việc anh đã muốn thì sẽ không thay đổi được, nhưng em cũng vậy. Em đã quyết rồi anh Sang Hyeok."

Jeong Ji Hoon sẽ tìm ra lí do, lí do năm ấy mà Sang Hyeok nói lời chia tay với mình.

"..."

"Em đứng đợi ở đây để nói với anh điều đó."

.

.

.

Những câu nói của Ji Hoon cứ đọng lại trong tâm trí anh, nó khiến anh cảm thấy mệt mỏi gấp bội.

Lee Sang Hyeok chẳng hiểu sao mọi việc lại như thế này, anh chỉ muốn bọn họ có thể sống một cuộc sống mà không có nhau. Chẳng phải bảy năm qua, Jeong Ji Hoon vẫn chưa về tìm gặp anh lần nào hay sao. Anh cứ nghĩ họ sẽ cứ mãi như thế, tuy nhiên điều mà anh không ngờ là cậu ấy lại trở về và làm việc ngay công ty của anh.

Đúng như những gì cậu ấy nói với anh, mấy ngày sau đó, ngày nào Jeong Ji Hoon cũng sẽ ngồi ăn trưa cùng anh và Wang Ho, lâu lâu sẽ có cậu bạn Eom Seong Hyeon cùng họ.

Ji Hoon như trở lại dáng vẻ năm mười sáu tuổi ấy, cậu ta sẽ gắp thức ăn của mình sang cho anh, rót nước và để ý từng hành động của anh.

Vì ăn cùng với Wang Ho nên anh không muốn làm lớn mọi chuyện lên, vì vậy nhiều lần anh sẽ từ chối ăn trưa. Tuy nhiên Sang Hyeok quá xem thường Ji Hoon rồi, những lần anh trốn tránh như vậy, cậu ta sẽ đích thân mang một hộp cơm đến văn phòng của anh.

Lee Sang Hyeok đau đầu những ngày nay, anh thậm chí đã lớn tiếng khó chịu với Ji Hoon nhưng cậu ta vẫn cứng đầu như vậy.

Mùa xuân trở vềWhere stories live. Discover now