Chương cuối

285 6 0
                                    

13.

Mẫu thân để quản sự trong nhà theo tỷ tỷ trở về nhà chồng.

Quản sự ngày ngày báo cáo cho ta về chuyện của tỷ tỷ.

Nàng ngoan ba ngày không ra khỏi cửa, nhưng cũng chỉ ba ngày, nàng liền ứng với bái thiếp của Triệu Tòng Ngọc, mời Triệu Tòng Ngọc về nhà chơi.

Ta bảo quản sự cảnh cáo tỷ tỷ, tỷ tỷ không cho là đúng.

Lại cách một ngày, quản sự qua báo lại với ta, tỷ tỷ cùng Mẫn Thời Dĩ cãi nhau, tỷ tỷ cào mặt Mẫn Thời Dĩ.

"Hồ ly tinh cô gia nuôi ở bên ngoài có thai. "

Quản sự thở dài," Đại cô nãi nãi không đồng ý cô gia nạp thiếp, hai người tranh nhau trước, sau đó liền động thủ."

Càng nghe càng đau đầu.

"Ngươi không nhắc nhở nàng, để huynh trưởng ra mặt sao ? "

Mới thành thân, Mẫn Thời liền nạp thiếp, đây là không để Khương gia thậm chí Ninh vương phủ vào mắt.

Cho nên huynh trưởng ra mặt là có thể.

"Đại gia chủ động tìm cô gia, cô gia vốn đáp ứng, nhưng đại cô nãi nãi cũng không biết nghĩ cái gì, lại sai người hạ dược hồ ly tinh kia. "

"Cô gia biết, nói đại cô nãi nãi ác độc, tức giận nói nhất định phải đem hồ ly tinh mang về nhà."

Ta nghe sửng sốt, tỷ tỷ tới cửa đánh người là phong cách của nàng, nhưng hạ độc loại chuyện này nàng không nghĩ tới, ta nhíu mày, "Nàng nơi nào lấy được loại độc này?"

Quản sự lắc đầu, nói nàng cũng không biết.

"Ngươi đi nói cho huynh trưởng, bảo huynh ấy chú ý Triệu Tòng Ngọc, tám chín phần mười là nàng ta cho tỷ tỷ, "

Ta dừng một chút thấp giọng nói," Cũng đừng để Triệu Tòng Ngọc cùng tỷ tỷ gặp mặt. "

Quản sự đáp ứng mà đi.

"Phu nhân," Ninh vương vào cửa, ta thu tâm tư đi qua đón hắn, hắn nhíu mày.

"Tay sao lại lạnh như vậy?" ta đỡ hắn ngồi xuống.

"Thời tiết nóng, thiếp cho người mang băng đặt trong phòng."

Ninh vương dừng một chút, không nói gì.

"Làm sao vậy? "Ta hỏi hắn.

"Nàng có chuyện gì muốn nói với ta không? "

Hắn hỏi ta.

Ta...

Mũi ta cay cay, vừa tức vừa cảm thấy ủy khuất, nhưng ta đoán không được phản ứng của hắn sau khi biết, ta gánh không nổi nguy hiểm này.

"Thiếp không sao."

"Ừ. "

Ninh Vương buông tay ta ra, thần sắc nhàn nhạt uống trà.

Ta cũng không biết nói cái gì, qua một khắc, hắn lại thở dài, buông chung trà xuống sờ sờ đầu của ta.

"Chúng ta là phu thê sao?"

"Phải!"

"Nàng nói phải là được."

Hắn kéo ta vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ vỗ, "Đừng sợ, sống không được bao lâu đâu ."

[Zhihu/Full] LÊN NHẦM KIỆU HOA,ĐƯỢC CHỒNG NHƯ ÝOù les histoires vivent. Découvrez maintenant