Fakeria

1.3K 91 5
                                    

Faker - bút danh của vị thi sĩ xưa ở nước Pháp xinh đẹp, người đã dâng hiến cả cuộc đời mình cho văn học, đặc biệt những bài thơ tình chất chứa tâm tư của một kẻ điên. Gã đã từng tồn tại, nhưng chẳng ai nhận ra sự vĩ đại của gã, người ta khi ấy gọi gã là kẻ điên, nay người ta vẫn gọi gã là "điên" nhưng là "điên vì tình". Chẳng ai biết được "nàng thơ" mà khiến cuộc đời gã trải qua hàng vạn bấp bênh, hèn mọn giữa một Paris hoa lệ. Những tác phẩm mà Faker viết, là hiện thực tàn khốc, là kẻ chứng kiến cái sự loạn lạc, sự lụi tàn của thời kì phồn thịnh khi xưa, cái sự hoài niệm khó mà nói nên lời. Người đời đồn rằng, hẳn người làm cho trái tim thơ mộng, tràn ngập thơ ca của vị thi sĩ rung động hẳn là một người rất xinh đẹp, nhẹ nhàng, cực kì đặc biệt lẫn nổi bật mới có thể khiến gã điên loạn cả một đời vì "nàng"

Tuy nhiên, sự thật là chẳng có "nàng" nào ở đây, vì người mà vị thi sĩ hướng là chàng, với xã hội thì là một người vô cùng bình thường, nghiễm nhiên thành chàng thơ của vị thi sĩ điên tình.

Cái thứ tình yêu mà lỡ đặt trên người khác. Trùng hợp thay, người ấy lại chết vì cái chế độ thối nát thời bấy giờ đầy oan uổng, không một lí do. Cậu thiếu niên gã gặp trên đồng cỏ xanh ngát, đứng ngược với ánh chiều tà, giống như đôi cánh thiên thần mà gã tự mường tượng đằng sau thiếu niên. Tình yêu chôn chặt sâu trong tim vị thi sĩ, khiến gã viết lên những dòng chữ, như vết mực trên tờ giấy trắng chẳng bao giờ phai, người mà gã luôn nhẹ nhàng thốt lên đầy thổn thức: "Hỡi Keria của ta ơi.."
_

Sâu trong hẻm, ở trong căn nhà gỗ tạm bợ của con phố già, Faker đang gói ghém, sắp xếp lại tập thơ mà gã đã dành ra một khoảng thời gian dài để hoàn thành để chuẩn bị đi bán. Vị thi sĩ trẻ bước vào nghề chẳng quá lâu cũng không phải gà mơ, dành toàn bộ thời gian với giấy và mực, viết lên những bài thơ với ý nghĩa đẹp đẽ để rồi mang đi bán, đổi lấy ít thức ăn cũng như tiền của, bươn chải cho cuộc sống. Tiền mọn chẳng đáng là bao, nhưng đủ để nuôi sống một kẻ chỉ biết cắm mặt vào giấy thâu đêm suốt sáng.

- Sẽ tuyệt làm sao khi những tác phẩm này được ứng với giá mà nó xứng đáng.

Cầm lên cây bút rồi chấm mực, viết lên bao bì bên ngoài địa chỉ được để lại trên bức thư nọ. Thân gửi tập thơ ca của chàng thi sĩ còn trẻ đến tương lai của chính gã.
_

Ngày hôm ấy, chiều tà hoàng hôn nhuộm đỏ cả một bầu trời, bao gọn lấy chàng thi sĩ trẻ tuổi ở vùng ngoại ô của thủ đô xinh đẹp nước Pháp. Lang thang một buổi, sau khi gửi đi văn kiện của mình, gã lựa chọn đến vùng ngoại ô để tận hưởng một chút không khí trong lành tươi mát của đồng cỏ, của cây cối và hương hoa. Như tâm hồn bay bổng của gã thi sĩ, thắp lên khóm của cảm hứng bất tận vào mỗi khi màn đêm buông xuống.

Thu gọn mọi sự xinh đẹp vào tầm mắt, cảm nhận làn gió nhẹ nhàng của buổi xế chiều hay tia nắng le lói qua từng đám mây dịu dàng chạm lên mặt gã chẳng hạn. Chỉnh lại chiếc mũ vành cổ điển, Faker bất chợt chạm mắt lên một bóng một cậu thiếu niên tóc vàng cao mà mảnh đang chăn cừu ở phía xa.

Gã nheo mắt lại cố gắng nhìn rõ hơn, bước chân cũng theo bản năng bước về phía tạo vật đẹp tuyệt trần.

- Xin chào, ngài cần gì.

[AllKeria] "Habseligkeit"Où les histoires vivent. Découvrez maintenant