Chương 14: Ký ức mơ hồ tìm lại được cố hương

17 3 0
                                    

Tại núi Di Lăng.

Lam Vong Cơ đang ngồi viết sách chăm chú thì Ngụy Vô Tiện lại than trời than đất thì tại vì sao Lam Vong Cơ hắn vào thư viện ngồi chép sách thì mắc mớ gì phải lô cả y vào bộ hắn bị lên cơn dở chắc?

Ngụy Vô Tiện nằm dài trên bàn quay mặt sang nhìn Lam Vong Cơ mắt nhìn tay viết không ngừng nghỉ. Ngụy Vô Tiện lại nghĩ ra một trò vui mới để trêu chọc Lam Vong Cơ!

Ngụy Vô Tiện hắn cười ranh ma lấy giấy bút ra vẽ nghệch ngoạc trên giấy không may đang lấy tay lau mồ hồi thì lại bị dính mực lên má. Đường bút của Ngụy Vô Tiện rất nhanh và sắc sảo chưa tới 1 khắc đã vẽ ra được một bức tranh vô cùng ưng ý rồi cười hà hà một mình.

Lam Vong Cơ bị tiếng cười đó là phiền đến nên dừng bút quay sang nhìn Ngụy Vô Tiện đang cười một mình với tác phẩm mà hắn tự vẽ ra.

Ngụy Vô Tiện phi như bay đến cạnh Lam Vong Cơ rồi khoe thành quả nãy giờ của y.

"Hàm Quan Quân nhìn này!"

Dĩ nhiên là Lam Vong Cơ hắn không để tâm mắt vẫn chăm chút nhìn tay vẫn viết không nghỉ. Ngụy Vô Tiện không nhận được phản hồi từ Lam Vong Cơ nên bực lắm thế là lại gọi.

"Hàm Quan Quân nhìn này!"

"..." Lam Vong Cơ vẫn chăm chú viết.

"Lam Vong Cơ nhìn này!"

"..." Lam Vong Cơ vẫn miệt mài viết viết và viết

"Vong Cơ huynh...." Ngụy Vô Tiện chán nản gọi.

Sau năm lần bảy lượt gọi Lam Vong Cơ bằng nhiều cái tên và nhiều cái biệt danh mà Ngụy Vô Tiện đặt cho như: Lam mặt lạnh, tảng băng, Lam Vong Cơ mặt liệt,....còn có cả Lam thiếu nữ nữa chứ mà Lam Vong Cơ cũng không mẩy may để ý đến y.

Lần này Ngụy Vô Tiện bực lắm rồi đó nha. Y đứng phắt dậy vò tờ giấy mà Lam Vong Cơ đang viết để hắn chú ý đến y thì nhận lại là một gáo nước lạnh dội vào mặt y. Tên họ Lam tên Vong Cơ đó lại lấy một tờ giấy khác ra để viết lại từ đầu mà cái mặt vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

Ngụy Vô Tiện như phát khóc vì đây là lần đầu tiên có người không thèm bắt chuyện và không mảy may gì đến y đã thế còn coi y như là không khí nữa. Ngụy Vô Tiện cảm thấy hào quang của y đã bị tên mặt liệt  này dập tắt nên có chút nhói trong lòng vì từ trước cho tới khi chưa bị bắt ở cùng với Lam Vong Cơ thì Ngụy Vô Tiện luôn là tâm điểm của mọi người, ai ai cũng mến mộ y, ai ai cũng muốn kết bạn cùng nhưng từ khi bị bắt cho tới bây giờ đã là gần 2 tuần rồi thì Ngụy Vô Tiện cảm thấy chắn nản và tủi thân.

Ngụy Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ vẫn miệt mài chép mà vò nát bức tranh mà y vẽ để khoe khoang với hắn vứt sang một bến rồi nói.

"Lam Trạm ngươi tồi lắm!" rồi chạy một mạch rời đi.

Ngụy Vô Tiện vừa gọi tên Lam Trạm thì hắn ngừng viết nhìn y thật nhưng tiếc là lúc hắn dừng lại nhìn thì Ngụy Vô Tiện đã chạy đi rồi. Lam Vong Cơ hắn quay sang nhặt mẩu giấy mà Ngụy Vô Tiện đã vò nát mà mở ra xem thì đó là một bức vẽ hắn lúc đang say sỉn được Ngụy Vô Tiện vẽ vô cùng sắc sảo nhưng cũng rất đáng yêu. Trên góc giấy của bức vẽ có viết dòng chữ 'Lần sau ta muốn uống rượu với ngươi thêm lần nữa tên họ Lam chết tiệt'

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Oct 06, 2023 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[MĐTS] Chàng trai tu ma của tôi! [VongTiện / HiTrừng]Where stories live. Discover now