29

129 6 1
                                    

Edit: Alicia

Ngay lúc này đây Văn Trạch Lệ thật sự muốn quay người đi luôn, hoặc là lôi phắt cô gái này đi. Trong lòng anh, Lam Thấm đã là dĩ vãng.

Không đáng nhắc tới.

Nhưng Thẩm Tuyền là ai? Cô rõ là có chuẩn bị trước, thậm chí nói thẳng ra là đã có âm mưu, không thể nào có chuyện cô chỉ đơn thuần muốn nghe kể chuyện như thế.

Văn Trạch Lệ không vào ngay mà vươn tay lấy một viên kẹo bạc hà trong phòng bao, bóc vỏ bỏ vào miệng nhai răng rắc. Anh đi vào, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Tuyền. Chiếc bàn hình vuông, Thẩm Tuyền ngồi đối diện với Lam Thấm, Văn Trạch Lệ tiện tay dúi hoa hồng vào lòng Thẩm Tuyền.

Thẩm Tuyền nhận lấy, vẻ mặt thờ ơ.

Hương hoa rất hợp ý cô. Thẩm Tuyền bèn đặt nó lên chiếc ghế bên cạnh.

Văn Trạch Lệ kéo ghế ra ngồi xuống, chân dài vắt chéo, không chủ động mở miệng.

Ánh mắt Lam Thấm nhìn lên bó hoa Thẩm Tuyền vừa nhận được, ngực đau nhói. Cô ta nhìn Văn Trạch Lệ nhưng anh không nhìn cô ta mà chỉ nhìn Thẩm Tuyền, chờ cô ấy ra đòn.

Tay Lam Thấm khẽ bấu vào váy.

Cô ta đồng ý tới đây nhằm muốn tranh thủ một chút. Cứ ngỡ dẫu tình cảm giữa Thẩm Tuyền và Văn Trạch Lệ có sâu thì cũng chẳng bằng tình cảm nhiều năm giữa cô ta và Văn Trạch Lệ.

Ngờ đâu tới đây, cô ta lại thấy Văn Trạch Lệ tặng hoa hồng cho Thẩm Tuyền.

Chưa bao giờ, chưa một lần Văn Trạch Lệ tặng cô ta thứ đó.

Thẩm Tuyền ấn nút phục vụ để nhân viên đưa đồ ăn vào. Sashimi, sushi, toàn là những món dễ ăn, ngoài ra còn có trà và rượu sake dùng kèm. Thẩm Tuyền vén tay áo, liếc mắt qua Văn Trạch Lệ.

Đôi mắt người đàn ông vẫn đậm vẻ xâm lược, anh bật cười: "Em muốn uống chút rượu à?"

Thẩm Tuyền với tay lấy chai rượu ở bên cạnh rồi rót cho mỗi người một ly. Cổ tay cô đẹp vô ngần, trắng nõn thon thon, bên trên có một cái đồng hồ và một cái lắc tay mảnh.

Là quà mà Thẩm Lẫm đi công tác nước ngoài đem về cho cô, nghe nói là có tay nghề lâu đời, li ti những ngôi sao nhỏ lồng mặt trăng dán lên cổ tay cô.

Văn Trạch Lệ nhìn cổ tay cô, rồi lại nhìn mắt cô.

Anh rất ít khi ngắm một cô gái tỉ mỉ như thế.

Hay nói đúng hơn là say mê.

Văn thiếu ở thủ đô vốn không thiếu phụ nữ theo, nhưng anh không giống Văn Trạch Tân, không có hứng thú với phụ nữ, nào sẽ chú ý trăng hoa sắc hương.

Đến nữ minh tinh của công ty giải trí dưới trướng tập đoàn, anh cũng không thèm để ý.

Đối diện, Lam Thấm nhìn đến buốt lòng. Ánh mắt anh ngắm Thẩm Tuyền ấy, như si như cuồng.

Trong quá khứ, hễ nhắc tới Thẩm Tuyền là Văn Trạch Lệ lại nghiến răng nghiến lợi. Có một lần vào sinh nhật chú út nhà họ Văn, cô ta vừa mới tới tìm Văn Trạch Lệ, lúc đó không biết là ai đã nói Thẩm Tuyền tới rồi.

Hậu Ái - Bán Tiệt Bạch TháiWhere stories live. Discover now