C77

452 11 2
                                    

Chương 610 : Nhị ca ca là đang ghen phải không

Tác giả: Phong Xuy Tiểu Bạch Thái.
Editor: Chanh Chảnh Choẹ - Wattpad

Nam Yên sắp tức chết.

Mỗi lần đụng phải Nam Bảo Y, chính là không có chuyện tốt!

Nàng ta trơ mắt nhìn xem kíp nổ bị thiêu đốt, lại nhìn Nam Bảo Y được Tiêu Dịch ôm đi, trái tim dần dần rơi vào đáy cốc.

Ngay tại thời điểm thuốc nổ sắp nổ tung, nàng ta rốt cục không cam lòng nhắm mắt lại.

Ngay tại lúc này, một bóng đen dữ tợn cao lớn đột nhiên xuất hiện.

Hắn gào thét như là dã thú, giật dây trói của Nam Yên, đem thiếu nữ bảo hộ ở trong ngực.

Động tác hắn ôm lấy nàng ta là để ý trân quý,là tràn ngập ý muốn bảo hộ như vậy, phảng phất muốn đem thiếu nữ khảm vào trong cốt nhục .

Âm thanh "Ầm ầm" , liên tiếp vang lên.

Đống thuốc nổ kia, rốt cục bạo tạc!

Nam Bảo Y được Tiêu Dịch ôm lên tuấn mã, móng ngựa nhẹ nhàng bước qua suối nước.

Nàng ngoái nhìn.

Đại thụ đổ gãy, ánh lửa nổi lên bốn phía, bụi bặm tràn ngập.

Lúc bụi mù tán đi , quái vật Cố Dư , tựa như như pho tượng lẳng lặng ngồi xổm trên mặt đất, quần áo bị đốt đến cũ nát, toàn bộ cánh tay, phía sau lưng, bắp đùi hoàn toàn bị lộ ra, tản mát ra mùi khét nồng đậm.

Nam Yên ngơ ngác cuộn mình trong ngực hắn.

Trừ gương mặt non nớt dính chút vết bẩn, cơ hồ có thể tính là lông tóc không tổn hao gì.

Nam Yên run rẩy đưa tay, đầu tiên là sờ lên khuôn mặt của mình, sau khi bảo đảm không bị hủy dung , lại sờ lên lỗ tai của mình.

Xác nhận chính mình hoàn hảo không chút tổn hại, nàng ta mới ngửa đầu nhìn về phía Cố Dư l

Nam nhân khuôn mặt dính đầy vết máu, rõ ràng sinh một bộ mặt mũi xấu xí dữ tợn, lại vẫn có một đôi mắt đen nhánh trong suốt , liếc nhìn lại, giống như là hai mắt hài đồng phảng phất có thể chiếu rọi tất cả tà ác của thế gian .

Hắn nâng lên bàn tay như quạt hương bồ, cẩn thận từng li từng tí nhặt đi lá khô trên búi tóc của nàng ta.

Hắn giọng trẻ con nói: "Yên nhi không sao, ta rất vui vẻ. . ."

Nam Yên trầm mặc.

Nàng ta nhìn hắn đầy người bị tổn thương, bỗng nhiên giơ cánh tay lên ôm cổ của hắn.

Rúc vào cổ nam nhân, nước mắt lặng yên lăn xuống, ướt nhẹp vạt áo của hắn.

Cố Dư ngơ ngác, chậm rãi nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta: "Yên nhi không khóc. . . Yên nhi khóc, ta liền không vui. . ."

Bàn tay của hắn to lớn thô ráp như vậy, nâng khuôn mặt nhỏ non mịn của Nam Yên, ngay cả đầu ngón tay cũng không dám động loạn , phảng phất hắn nâng là châu ngọc mỏng manh dễ vỡ.

Tiểu kiều của quyền thần『2』Where stories live. Discover now