sáu.

123 21 4
                                    

Đã một tháng trôi qua, Yoshinori chỉ có thể nghe ngóng thông tin của Junghwan qua hai người bạn của mình. Từ sau đợt ấy tần suất Hyunsuk được mời đến nhà Jihoon ngày càng nhiều và tự nhiên hơn. Còn phía Yoshi tuyệt nhiên không có tiến triển, anh sầu não, thỉnh thoảng lại chán nản vì sự khuyên răn của bạn mình.

- Tại sao chỉ có tao là bị em ấy từ chối chứ? - Yoshi thở dài, nằm ườn trên bàn học.

- Chắc do fen(*) chưa cố gắng để lấy lòng ẻm á. - Hyunsuk bên cạnh hút rồn rột ly sữa tươi cà phê, chễm chệ ngồi trong lòng tên họ Park. - Em ấy tin vào những cuộc gặp gỡ tự nhiên lắm. Và mặc dù có hơi kì lạ, nói thẳng là rất kỳ lạ... Junghwan thích được quan tâm.

(*) friend: kiểu xưng hô có chừng mực. Tình huống này là giả vờ xa lạ nhưng vẫn mang thiện ý.

- Thế vờ như tối nay rủ tao sang đi, Park Jihoon? - Yoshinori nhanh nhảu đề nghị.

Jihoon vòng tay qua người Hyunsuk, đan chéo tạo dấu X to đùng.

- Thôi, hai đứa mày mà đến với nhau chắc tao mua quan tài về ngủ.

- Vì? Em ấy rõ tốt, còn thỉnh thoảng làm đồ ăn cho tụi mình...

- Thằng bé khéo tay thật mà.- Jihoon gật gù. - Nhưng tao thật sự muốn mày không dây dưa với em ấy, chỉ vì thằng bé nấu ăn ngon thì còn kì cục hơn nữa.

Hyunsuk không nói gì, sau khi nghe tên họ Park trình bày lý lẽ bèn vỗ lên đùi hắn một cái.

- Chẳng phải tình yêu to lớn đều bắt nguồn từ một chi tiết nhỏ tí sao? - Hyunsuk giương đôi mắt to tròn nhìn Jihoon. - Thật ra mình thấy đó âu cũng là một điều tốt cơ mà.

Jihoon im lặng một hồi. Thực chất hắn dường như đang sống một cách bủn xỉn vô cùng. Jihoon đang làm điều tối kỵ của bản thân: ngăn cấm tình yêu. Jihoon không biết vì sao bản thân lại không thể nhìn nổi cách hai người đó có những cử chỉ thân mật.

Một phần là sự bảo vệ thái quá từ phương diện là một người anh, và cả một người bạn. Phần còn lại.. hắn đang cho mình cái nghĩa vụ được quyết định thay người khác. Jihoon thấy mình vô lý đến nực cười. Hắn vân vê lọn tóc sau gáy của Hyunsuk, trong lòng bối rối vô cùng.

- Vậy thì tối nay qua ăn nhé? - Mắt hắn không rời khỏi em người yêu, chỉ qua loa tỏ ý mời Yoshi đến.

- Được!

Trong lòng tên đầu đỏ là cảm giác vui mừng khó tả.

_





- Hyunsuk hyung ạ. - Junghwan bước từ trên tầng xuống, tay ôm khư khư bát hoa quả đã vơi một nửa.

- Nè, sao em chào mỗi Sukie vậy? Jihoon hyung của em thì sao chứ? - Jihoon bất mãn lên tiếng liền chọc cười nhím con.

- Anh Yoshi, lâu rồi không gặp. - Junghwan cúi đầu chào. Yoshi mừng rỡ vì em còn nhớ tên mình, vậy là được rồi. Anh vội vàng chào lại Junghwan, sau liền cùng Hyunsuk bỏ lại người nọ đang xị mặt ra rồi lật đật vào phòng khách ngồi.

Junghwan rất nhanh cũng gẩy tay Jihoon một cái, ý bảo phụ em làm đồ ăn đón khách. Hyunsukie mặc dù biết sẽ công phu, nhưng cậu không tài nào bỏ đi được cái ý định nếm thử món ăn mới của Junghwan. Bởi lẽ Jihoon cũng chẳng cho cậu cơ hội được trổ tài, hắn không thích cậu lăn lộn trong bếp là đằng khác.

cụm từ đóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ