Chương 1.1

297 14 0
                                    

Chúc mọi người 20/10 vui vẻ nha.❤️❤️❤️ Mình có edit sơ sơ lại rồi nên chắc cũng không khó hiểu lắm
【 hoa Phương】 lưỡng sinh hoa( một)
‘ doanh doanh’ tỷ muội quyển sách, nhưng là không kết hợp xem trọng như cũng có thể.

Tiếp nguyên kịch kết cục, nổi điên kết quả, chớ mảnh cứu ăn khớp, ooc

-------------- ( một)

"Có hoa lưỡng sinh, sống tại Hàn Sơn, hành tung khó kiếm, thế gian duy nhất một cây, cần máu nơi đầu quả tim nuôi nấng có thể nổ rộ, hình dáng xinh đẹp diễm lệ , hoa nở có dị hương cả ngày không tiêu tan, không phải hiện thế chi vật, người cầu hoa có thể thực hiện tâm nguyện ấp ủ từ lâu"

Không khí ngưng trệ trầm mặc, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được. Tô tiểu Dung thu hồi giả vờ, lạnh lẽo ngữ khí, nhìn xem Địch Phi Thanh, lại ngó ngó Phương Đa Bệnh, bất đắc dĩ nói: "Các ngươi như thế nào cũng không nói chuyện nha? " "Nói cái gì? " Địch Phi Thanh cười nhạo một tiếng, "Bảo ngươi tìm Lý Liên Hoa, ngươi cho chúng ta đọc kỳ văn dị lục? " Tô Tiểu Dung nhụt chí mà bỏ qua thẻ tre, đưa tay ôm mặt thở dài, nàng nghiêng đầu nhìn Phương Đa Bệnh, Phương Đa Bệnh cột nữa búi tóc, thanh ngọc châu quan, màu đen cẩm bào, áo khoác cùng màu áo khoác y, cái kia trên áo trộn lẫn kim tuyến ám thêu lên rậm rạp chằng chịt xem không hiểu chú văn. Lý Liên Hoa ly khai trong bốn tháng này, Phương Đa Bệnh cực kỳ cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh đến...Có chút đáng sợ, lại không biết từ đâu, lúc nào bắt đầu, Phương Đa Bệnh không hề buộc tóc nữa, cũng không hề lấy màu sáng áo bào, cả ngày mặc lên cái áo choàng kỳ lạ, trái lại là Tô Tiểu Dung trên nhảy dưới tránh (*né đòn), Địch Phi Thanh trầm mặc theo sát ở phía sau giày vò. "Lưỡng sinh hoa..." Phương Đa Bệnh rốt cục nói hôm nay đến nay câu nói đầu tiên, như có điều suy nghĩ.

"Phương Đa Bệnh, ngươi không phải là tin đó chứ? Cái này rõ ràng là dỗ tiểu hài chơi...Còn có thể thực hiện tâm nguyện, chẳng lẽ lại hoa này là thành tinh ư! " Phương Đa Bệnh che giấu trong mắt thần sắc, bên ngoài ra vẻ qua loa bộ dáng tươi cười, thuận miệng đáp lời: "Đúng đúng đúng, ngươi nói đều đúng. " Tô Tiểu Dung:ngươi xem ta tin ư? Phương Đa Bệnh khép lại tốt áo khoác của y, nhu hòa phủi nhẹ chú văn bên trên dù chưa từng không tồn tại bụi bậm, cầm lấy nhĩ nhã liền đi ra nhà, bất chấp mọi thứ. "Ta có thể giúp ngươi. " Địch Phi Thanh đi theo sau lưng, ngữ khí nặng nề, lại cố hết sức cất dấu lo lắng cùng quan tâm. Phương Đa Bệnh ngoái đầu nhìn lại, bình tĩnh nhìn xem hắn, câu môi cười cười, bi phong tồi Bát Hoang làm sao không muốn tìm được Minh nguyệt chìm Tây Hải, Phương Đa Bệnh nhướng lên lông mày, khóe miệng giơ lên độ cong, tràn ngập nhẹ nhõm sung sướng, hắn nói: "Không cần A Phi, trên sách không phải nói lưỡng sinh hoa một lần chỉ thấy một người ư? Ngươi đi sẽ làm sợ nó. " Địch Phi Thanh: "......"

   chân quay đầu, sau lưng đã bị tuyết trắng che cầm giữ, lắng nghe bên tai tuôn rơi tuyết rơi thanh âm, Phương Đa Bệnh mênh mông nhưng ngẩng đầu, nhìn xa bốn phía, hắn là cái này không rảnh trong thiên địa duy nhất cô hồng. Lại lần nữa quay người xuống núi thời điểm, hắn lẳng lặng thầm nghĩ: "Trên đời không tiếp tục lưỡng sinh hoa. "
__________________
Hơi ngắn tí ạ. Tại tối rồi không đăng sợ qua 20/10😁😁😁

[Hoa Phương] Đồng Nhân Lưỡng Hoa SinhWhere stories live. Discover now