Chương 15.3: Chơi tử cung, làm lão đại mang thai bé con.

13.8K 403 3
                                    

Chương 15: Chơi tử cung, làm lão đại mang thai bé con. (Hoàn)

Viên đạn cuối cùng không bắn trúng đầu anh mà trúng vào bụng.

Máu tươi từ bụng anh lan ra, Cố Yến Kiêu dường như không biết đau đi tới trước mặt Quý Bạch.

Anh duỗi tay ôm Quý Bạch lên, thanh âm mang theo một tia khàn khàn nói: "Tiểu Bạch, đừng sợ. Anh đưa em đi."

Bên ngoài vang lên tiếng còi xe cảnh sát, người hắc đạo cùng cảnh sát đang đánh nhau ở bên ngoài.

Cố Yến Kiêu lấy thân mình che chở cho hắn tới xe cảnh sát.

Lúc này Cố Yến Kiêu mới nhẹ giọng nói vào tai Quý Bạch: "Anh lúc trước từng nói, tương lai nếu thật sự có ngày này, anh sẽ che chở cho em".

Đồng tử Quý Bạch co rụt lại, hắn gần như nhớ không nổi những chuyện trước kia nữa rồi.

Nhưng giờ phút này, ký ức xưa cũ lại hiện lên rõ ràng trong não hắn.

Cố Yến Kiêu vừa dứt lời liền ngã ra đất. Anh nhắm mắt lại giữa những tiếng la hét thất thanh của mọi người.

Quý Bạch cho rằng hắn với Cố Yến Kiêu cả đời đều không thể ở bên nhau. Hắn là người của hắc đạo, mà Cố Yến Kiêu là cớm. Hơn nữa còn là một tên cớm có chức có quyền.

Nhưng mà giờ phút này......

"Em cầm chút đi."

Một thanh âm ưu nhã vang lên.

Cố Yến Kiêu nằm trên giường bệnh suốt một tháng. Quý Bạch vì ân cứu mạng, chỉ có thể sắm vai hộ sĩ nhỏ chăm sóc anh.

Cố Yến Kiêu ở trong viện lâu như vậy. Vấn đề lớn nhất vẫn là tắm rửa và đi vệ sinh. Giống như giờ phút này anh dựa vào người Quý Bạch, muốn Quý Bạch đỡ con chim bự cho mình.

"Đủ rồi. Tên khốn này. Tay anh cũng không bị thương. Muốn tôi cầm cho anh. Chặt luôn tay đi nhé?"

Quý Bạch lạnh mặt. Để hắn bón cơm cho Cố Yến Kiêu thì không có vấn đề gì, còn muốn hắn cầm chim cho đái hả. Nằm mơ!

"Anh bị trúng đạn, toàn thân trên dưới đều không có sức lực. Ai, thôi bỏ đi. Em không muốn giúp, anh tự mình làm cũng được. Nhưng mà lỡ có rớt ra người, vậy nhờ bé hộ sĩ tí nữa phải thay quần áo cho tôi đấy nhé".

Cố Yến Kiêu nhàn nhạt nói.

"Đủ rồi, ông đây giúp anh cầm là được chứ gì."

Quý Bạch thật sự muốn đá văng cái tên này lên đọt dừa. Nhưng mà nghĩ lại, lỡ hắn thật sự làm rớt ra quần áo thì khổ cũng chỉ là mình thôi.

Trang phục bệnh nhân rộng thùng thình, quần chỉ cần kéo cái là tụt xuống.

Chhim bự chưa cả cứng mà cầm đã đầm tay rồi. Quý Bạch nhìn trong mắt, ghen trong lòng. Tên đàn ông này bề ngoài lịch sự văn nhã, kết quả chim cò lại lớn như vậy. Ông trời cũng quá mẹ nó không công bằng.

(Thôi nào, vui lên đi. Dù sao mi cũng là nửa chủ sở hữu của con chim bự đó mà)

"Tiểu bạch, không phải là anh không muốn cho em. Chỉ là tháng này nếu là vận động kịch liệt quá, miệng vết thương lại rách ra, nếu có mệnh hệ gì, lỡ sau này anh không kéo dài được thì không tốt đâu."

[Đam mỹ - Cao H/Song tính] Lão đại xã hội đen bị anh trai nuôi dòm ngó cái môngWhere stories live. Discover now