Bí mật của hàng xóm (1/2)

659 22 1
                                    

WARNING: Stalker, song tính, GB, H tục, Ooc siu nặng:(
-----------

- Em tặng anh cái này sao? _ Takemichi bất ngờ ôm trong tay một con gấu bông lớn cộng thêm một chậu cây con bằng đá nhỏ, đôi mắt xanh dương ngỡ ngàng nhìn về phía người con gái nhỏ nhắn, chỉ cao đến ngực mình.

Đối phương cười đầy lém lỉnh, đôi mắt cong cong, híp lại vì nụ cười xinh đẹp đầy ấm áp ấy.

- Ừm, sinh nhật vui vẻ nhé ♡_ Cô nắm lấy bàn tay thon dài, thô ráp của cậu, nhẹ nhàng đặt bàn tay ấy lên bên má mình.

Takemichi ngây người ra, đôi đồng tử xanh dương rưng rưng, da mặt tê rân rân, có lẽ không phải vì tiết trời nóng bức oi ả của mùa hè. Mà là do thiếu nữ xinh đẹp trước mắt cậu, một cô sinh viên năm hai đại học, gương mặt xinh đẹp non nớt ấy nằm trọn trong lòng bàn tay của cậu. Nhỏ nhắn, mong manh, mềm mại, xinh đẹp kiều diễm đến mức cậu chỉ muốn bao bọc cô trong lòng mình, không muốn bất kỳ ai tổn thương cô...

Tachibana Hinata - cô hàng xóm nhỏ mới thuê căn chung cư kế bên được gần hai năm để tiện cho việc đi học, cô là một cô gái hoạt bát, tính tình dễ thương cộng thêm với ngoại hình đáng yêu xinh xắn nên được rất nhiều chàng trai để mắt đến. Còn cậu chỉ là một tên đàn anh năm cuối bình thường, thuộc diện dân mọt sách nên lúc nào cũng vác quả kính cận 4 độ trên mặt, trong như đeo hai cái đít chai vậy. Mặt mũi, tóc tai đều khá bình thường, cậu tự cho là vậy, ngoại trừ cái chiều cao khá nổi trội của mình - 1m80, thì Takemichi lại thấy cậu chẳng có cái chó gì để xứng đôi với nàng hoa khôi tài sắc vẹn toàn này cả. Mà nếu có thành đôi, thì cũng khác gì hoa nhài cắm bãi cứt lợn không?

Ban đầu khi hay tin đàn em khoá dưới công khai theo đuổi mình, Takemichi cứ ngỡ như mình đang mơ vậy. Vào cái tiết trời mùa đông lạnh giá năm ngoái, nàng cầm đoá hoa hồng to, thêm cả một bức thư nhỏ, cả người lọt thỏm trong chiếc áo khoác bông màu trắng xoá, gương mặt hồng hồng lên vì lạnh. Takemichi vẫn có nhớ rõ chứ, cô cầm bó hoa và bức thư hồng ấy dúi vào người cậu, mạnh dạn thổ lộ ba từ: em thích anh, nhưng lúc ấy cậu cứ nghĩ đó là trò đùa hay cá cược của cô với bạn bè. Nên cũng ậm ừ nhận cho qua rồi xoa đầu cô nàng nhỏ nhắn ấy, khuyên cô đi mau về kẻo lạnh, khi ấy, cậu chỉ nói cô nên chuyên tâm vào học hành, đừng tham gia vào mấy vụ cá cược này. Ai ngờ hôm ấy cô dỗi xong lại hừng hực quyết tâm theo đuổi cậu đến tặn bây giờ luôn!

Takemichi bây giờ đã có chút rung rinh với cô, nhưng cậu vẫn cứ e ngại không dám chấp nhận lời tỏ tình của cô...Bởi cậu có một bí mật...

Cho dù đã cương quyết trả lại những món quà cô tặng gì cậu thấy hơi kì nhưng thấy cô cứ nhiệt tình bảo cậu giữ lại, không thì cô cự tuyệt cậu luôn nên Takemichi đành cắn răng giữ lại.

Trong ánh nắng từ mặt trời hoàng hôn, xuyên qua những khung cửa sổ có chút bụi, Hina hiện lên như một thiên sứ, cô cười tươi rói, một nụ cười dành riêng cho cậu, rồi ngại ngùng chạy về nhà, để lại Takemichi với biết bao suy tư trong lòng.

- Được hoa khôi thích sướng nhỉ? _ Thằng bạn chí cốt của cậu từ đâu xông ra - Chifuyu, bá vai bá cổ Takemichi làm cậu tí thì ngã quỵ xuống.

|TR/HinaTake| ĐoảnHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin