38

114 12 0
                                    

Matthew đã đứng trong phòng làm việc của Jiwoong rất lâu nhưng ông vẫn quay lưng về phía anh. Trên cổ Matthew vẫn còn rõ vết hằn do Kim Kyungho gây ra. Không phải là anh không muốn chống lại hắn ta mà anh vẫn phải diễn tròn vai nhất có thể để bên cạnh hắn. Anh biết những gì Han Yujin làm sớm muộn cũng bị Kim Kyungho phát giác trừ khử. Hôm nay nghe tin cậu sẽ bị hắn bắt đi thật lòng anh có chút lo lắng nhưng mà là lo cho bản thân mình. Nếu anh giữ nguyên sự việc này diễn ra thì Kim Jiwoong rất lo lắng cho con trai mình còn anh sẽ bị cơn thịnh nộ của ông nuốt chửng. Anh nhìn người trước mặt mà ngập ngừng. Cả hai giữ im lặng mãi cho đến khi Jiwoong hút hết điếu xì gà trên tay.

"Nói gì đi chứ? Không giống phong thái của cậu chút nào"

"Tôi đến để xem tình hình em gái mình"

Jiwoong xoay người mở màn hình máy quay lên. Tất cả mọi thứ vẫn diễn ra bình thường. Em gái anh vẫn nằm đấy nhưng có vẻ con bé đã hồng hào hơn trước.

"Chắc cậu đến đây không phải vì chuyện đấy đâu nhỉ?"

"Dạ..."

"Hắn ta vừa đánh cậu à? Bị hắn đánh chắc oan ức lắm"

"Tôi có nghe được hắn ta đã tìm ra người đánh cắp số vàng đấy rồi. Hắn ta đã cho người bắt cóc người đó"

"Rồi sao?"

"Người đó... là con trai ông... Han Yujin"

"Mặc kệ nó đi. Cho nó trải nghiệm tên cầm thú đó. Cho nó biết sợ là gì"

"Ông không sợ là cậu ta sẽ bị giết hay sao?"

"Nó sẽ đứng đây trước mặt ta với tình thế đảo ngược hoàn toàn"

Cốc cốc~

"Vào đi"

"Ngài cho gọi tôi"

"Tối hôm qua cậu đã đi đâu mà không ở phòng thí nghiệm?"

"Tôi biết ông đang giả vờ ngủ. Mau dậy đi"

Gyuvin bước đến gần giường bệnh của Kim Kyungho. Thuốc mê đã hết tác dụng từ lâu. Anh biết chắc chắn người trước mặt đang giả vờ ngủ. Hắn thật sự muốn đối mặt với ai khi trông bản thân thảm hại thế này.

"Nói đi. Tao đã làm gì chúng mày mà lại vơ vét mọi thứ của tao?"

"Những thứ nói là của ông đâu phải của ông đâu. Mọi thứ đều là mồ hôi xương máu của người khác mà ông cướp đi. Từ tài sản đến cả mạng sống, ông không tha bất cứ điều gì. Ông đừng tưởng tôi không biết gì. Năm đó, chính ông, bước xuống từ chiếc container vừa đâm vào chiếc xe của gia đình tôi miệng cười điên dại quay lưng bỏ đi. Ông mau nói đi. Bố mẹ tôi đã làm gì sai mà ông lại giết họ chứ?"

"Sai cái gì sao? Hạnh phúc. Tao rất ghét nhìn thấy bố mày hạnh phúc"

"Sao cơ?"

"Hắn ta được hưởng mọi thứ tốt nhất trên đời từ khi sinh ra. Hắn có địa vị, tiền tài danh vọng, vợ đẹp con khôn. Còn tao bị hắt hủi sống lưu lạc nơi đầu đường xó chợ và tao chỉ được nhận về để đánh bóng tên tuổi cho cái lão già nhà họ Kim đấy. Tao thấy chướng mắt nên tao giết"

Gyujin - Là em hay là emWhere stories live. Discover now