chap4 rinisasae.2

676 48 12
                                    

Tui thấy mấy cô đợi lâu quá nên đã cho các cô 1 điều bất ngờ❤❤

#songtinh
Tui làm theo yêu cầu của em họ, nếu mấy cô hong thích chap này thì có thể lước!
_________

Tay trắng ngần hãi hùng,khẽ chạm lên bên mặt bị ước nhem thứ chất nhầy kì lạ, ngón tay nhỏ run nhè nhẹ giật nảy một cái ,sợ hãi hét lớn

-“Aaaaaaaaa!!!”

-”yoi-chan?! “

Tiếng nói phát ra nơi cửa nhà bằng gỗ , mẹ em nhỏ nhanh như cắt  bước vào , dùng đôi tay tần tảo khẽ chạm lên bên má con mà vuốt nhẹ , mẹ cất giọng nói ngọt của người phụ nữ trưởng thành , trấn an con mèo nhỏ đang được vuốt ve , tựa hồ muốn bao bọc lấy đứa con xa nhà bấy lâu

-”yoi-chan đừng sợ,có mẹ đây , yoi-chan của mẹ ngoan nhé!”

Nét mặt bà dịu đi , lẳng lặng lấy chiếc khăn tay mùi xoa mà chùi mặt cho nhóc con còn chưa tỉnh ngủ, sức bà nhẹ ,chiếc khăn mẹ cậu đang cầm bỗng chốc trở thành chiếc lông vũ phất phơ nhẹ nơi cánh mũi đỏ hồng , làm dịu lại cõi lòng hơi hoảng sợ của cậu bé nhỏ , isagi ngoan ngoãn đợi mẹ lao đi những vết nhầy nhụa bám trên má, em nhỏ im lìm , có lúc lại gầm gừ vài tiếng trong cổ họng như mèo con , dán chặt một bên má phúng phính được lau sạch vào cổ tay mẹ

Bỏ qua những thắc mắc còn đọng lại trong cổ họng, lẫn quanh trong đại não của cậu bé vừa thức dậy , thứ lấn át cả tâm trí nhỏ bây giờ là cảm giác rục rịch nơi bụng nhỏ , cậu ngước mắt tròn mà nhìn vào người mẹ cặm cụi lao đi chất nhầy còn sót lại , mần nhỏ cất giọng mũi

-”mẹ ơi…con đói”

Mẹ em nhỏ nhìn em một cái rồi phì cười , tay vô thức xoa lấy cọng mầm trên đỉnh đầu nhóc con

-”được được, yoi-chan cùng mẹ mua nguyên liệu rồi cùng nấu bữa sáng nhé!”

-”vâng …”

………

Trãi dài bước chân trên con đường mòn hướng đến xóm nhỏ , isagi không khỏi thắc mắc về chuyện kỳ lạ bản thân vừa trải qua lúc sáng nay , dòng suy nghĩ trong vô thức ấy lại bị cuốn lấy một cách đột ngột , chẳng nhanh cũng chẳng chậm , từ từ nuốt chửng lấy chủ thể ,đưa cơ thể đang vô thức dần tiến tới nhà của cậu bạn thời thơ ấu , isagi giật mình nhè nhẹ ,liếc nhìn lấy hàng rào đá chỉ cao đến ngang bụng , xen lẫn là vài cọng rêu xanh cũ kỹ bám vào, cấm sâu rễ nhỏ xíu vào các khe ,rãnh của bức tường đá cổ kính, rồi lại ngẩn cao đầu , đưa mắt mơ màng nhìn vào  nhìn vào cửa nhà bám bụi ,nơi vẫn còn ẩn hiện vài hình dáng cũ nát  do thời gian mà phai màu không ít.

Mần nhỏ thở hắt, như bị thứ gì thôi thúc tiến đến cửa nhà bám bụi,nhẹ gõ vài cái
‘cộc...cộc’
 Âm thanh vang vọng một khoảng trời ,như hòa vào gió ,tưởng chừng chẳng ai đáp lại tiếng gõ nhỏ ấy ,nào ngờ từ nơi cửa nhà lại vang lại tiếng kẽo kẹt nhẹ nhàng ,  sâu trong bóng tối ẩn hiện hình ảnh một khuôn mặt hốc hát ,dường như chẳng ăn gì rất lâu, đến nỗi sương gò má lộ ra ngoài bám chặt sau lớp da mặt trắng bạch mỏng dính ,hai hốc mắt trũng sâu mở trừng trừng nhìn vào thiếu niên sợ sệt  đang chững mình trước cửa,cùng lúc giọng nói ồ ồ nhưng chẳng khó nghe được phát ra từ khuôn miệng khô khốc của người nọ

[allisagi] R18-Khi Bên Cậu-Where stories live. Discover now