31.

2.5K 239 59
                                    

Moon Hyeonjun xuất hiện ngay sau khi Lee Minhyeong rời đi, vỗ nhẹ lên vai cậu một cái, kéo Minseok đang treo trên chín tầng mây về với thực tại. Tay cậu còn cầm bài báo mới toanh về Lee Minhyeong, cái người hy sinh toàn bộ cuộc sống tự do của mình, để em trai Choi Wooje có một vài năm bình an với công việc mà em muốn làm.

Nói là hy sinh thì cũng không hẳn, tỉ như việc Choi thị là nhà đầu tư chính cho Mnet vậy, hay là việc Lee Minhyeong đầu tiên làm sau khi lên nhận chức là ra tay mua đứt luôn T1.ent vậy.

Choi thị có thể đưa Lee Minhyeong lên nhanh thế là bởi vì giấy tờ hồ sơ các kiểu, Sanghyeok đã làm sẵn hết rồi, như thể hắn ta biết chắc chắn rằng Minhyeong sớm muộn gì cũng sẽ quay lại công ty mà làm thôi, nếu không phải vì Choi Wooje, thì cũng là vì Ryu Minseok. Hắn ta không sai, hắn ta chỉ quá hiểu Minhyeong, anh lớn không có đủ tình yêu thương, nên anh để dành tình yêu thương cho người khác rất nhiều.

Minhyeong cần quay lại công ty sớm vì cái núi công việc mà chú anh nhanh chóng trút lên đầu anh với một câu xanh rờn là "đi chơi với người yêu". Cái gì mà người yêu cơ chứ, không phải chú có vợ rồi à. Chờ chút? CHÚ CÓ VỢ RỒI MÀ?

Lee Minhyeong như nhận thức được gì đó sai sai lại ping cả ngàn dấu chấm hỏi trong đầu nhìn Lee Sanghyeok ung dung đi ra khỏi phòng, trên tay còn cầm một hộp chocolate vừa lấy ra trong tủ lạnh.

Rốt cục thì cái con người này có bao nhiêu phần dễ hiểu, bao nhiêu phần khó hiểu anh cũng không biết nữa, chỉ biết, người nọ quay anh như chong chóng là nhanh.

***

5 giờ chiều, cái giờ mà đáng ra con người ta phải được nghỉ ngơi, được tan làm, thì tại văn phòng cao nhất của trụ sở Choi thị, đèn vẫn bật sáng, giám đốc của họ vẫn đang mỏi mắt vừa học vừa xử lí đống giấy tờ văn kiện cao ngất ngưởng. Ừ thì cũng tại anh ta bỏ mất hai tiếng buổi sáng đi xem người mà ai cũng biết là ai đấy, nên giờ phải tăng ca làm bù những phần còn thiếu.

Sanghyeok vô cùng chu đáo, thuê sẵn cả thư kí cho anh rồi, cái người phải ngồi bàn ngoài đến mệt nhoài kia vì anh chưa về nên cũng không dám động đậy. Minhyeong vì cái đói mà mệt bã cả người, dường như cũng quên đi cô thư kí tội nghiệp, chỉ khi ngồi thẳng dậy kiểm tra điện thoại, anh mới nhận ra sai sót của mình, bấm số 1 trên điện thoại bàn nội bộ mà nói

"Cô Han, mua giúp tôi một hộp cơm, loại nào cũng được tôi không kén ăn, sau đó cô có thể về"

Thư kí Han mừng như bắt được vàng, cứ tưởng giám đốc mới sẽ như chủ tịch, là mấy con ác ma chỉ biết bóc lột sức lao động của dân quèn như chị, ấy thế mà con người này dù vẻ ngoài không mấy thân thiện lại có vẻ rất thương nhân viên. Chưa đầy hai mươi phút sau đã thấy thư kí Han đặt hộp cơm lên bàn giám đốc, kèm theo một ly cafe

"Cafe tôi mua theo khẩu vị chủ tịch, nếu giám đốc muốn tôi có thể đổi ly khác"

"Không sao, cô để cơm lên bàn tiếp khách giúp tôi, còn cafe thì lần sau mua Americano là được"

Ngay khi thư kí Han vừa bước ra khỏi văn phòng giám đốc, chị bắt gặp một người cứ thấp thỏm đứng ngoài, cậu ấy còn chẳng cao hơn chị (thư kí Han ạ, chị cao một mét 68, còn đi giày cao gót nữa đấy) trùm khăn kín mít, đội cả mũ lẫn kính râm lấm la lấm lét.

Guria - 『Đu Idol』Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ