Chương 20: Sau đó

39 5 0
                                    

Bản thân Ninh Thiên Bình cũng không nhận ra sắc mặt mình lúc này khó coi đến mức nào, chỉ vừa nghĩ đến chuyện kiếp trước Lan Thiên Yết là miếng thịt béo mà Cố Cự Giải muốn ăn, trong lòng lập tức cảm thấy khó chịu vô cùng: " Hừ, quả nhiên vẫn là nhớ cô ta." Những lời này Ninh Thiên Bình nói cực kì nhỏ, lúc này trong lòng cô cảm thấy cực kì mất hứng, nhưng dù giọng cô rất nhỏ, vẫn không thoát khỏi tai của Lan Thiên Yết.

Mặc dù không có kinh nghiệm gì về chuyện nam nữ, nhưng Lan Thiên Yết cũng không ngốc chút nào, anh nhìn ra được Ninh Thiên Bình đang mất hứng, vừa nghĩ thì đã biết cô không thoải mái vì chuyện gì, chỉ sợ chính cô cũng không có nhận ra đâu.

"Tôi không dùng thứ mà người khác đã dùng rồi." Lan Thiên Yết nhìn bộ dạng hầm hừ của cô, nhịn không được bật cười nói: "Cả những thứ mà người ta chưa dùng, tôi chưa chắc đã để ý đến."

Anh không phải kẻ không có khẩu vị nha, không phải bất cứ người phụ nữ nào anh cũng để trong lòng được. Cô gái ngày hôm qua kia anh nhớ được cũng là vì cô ta trông có vẻ quen biết Ninh Thiên Bình nên mới khiến anh phân thần nhìn qua mấy cái mà thôi. Có điều những lời này anh không nói ra miệng, nhưng ý tứ ẩn sau lời nói đó, rằng chuyện anh thân mật với Ninh Thiên Bình như vậy cũng không phải chuyện tùy ý lại khiến Ninh Thiên Bình nghe ra được, mặt mày cô bất giác giãn ra, khóe miệng cũng cong lên trong vô thức:

"Cô ta lại không phải thứ." Mặc dù miệng nói như thế, nhưng kì thực trong lòng Ninh Thiên Bình, Cố Cự Giải đúng là không phải loại người tốt đẹp gì, nhất là cô ta ở kiếp trước!

Ngoại trừ lúc trên giường, hai người bọn họ vẫn là lần đầu tiên nói chuyện ôn hòa như vậy, Lan Thiên Yết mỉm cười, ôm cô chặt hơn một chút.

"Sao anh cũng tới?" Nói đến đây, Ninh Thiên Bình vẫn thấy hơi xấu hổ, sắc mặt ửng đỏ: "Em vốn muốn ra đi ngoài, nhưng nửa đường lại nghe thấy tiếng động lạ, chỉ là cảm thấy giọng nói kia hơi quen tai nên chạy ra xem."

Lan Thiên Yết nhìn bộ dạng lắp bắp giải thích của cô, ý cười trên khóe miệng càng sâu, nhưng chuyện vì sao anh lại tới thì anh vẫn không nói. Khi nếm thử mùi vị của Ninh Thiên Bình rồi, lần đầu tiên đã cảm thấy không tệ lắm, Lan Thiên Yết cũng đã cất tư liệu về thân phận của cô vào trong kho dữ liệu của mình, chỉ cần tìm kiếm một chút thì không cần biết cô ở chỗ nào chỉ cần là trong phạm vị mạng lưới dữ liệu tìm kiếm của anh thì anh đều có thể tìm được cô rất đơn giản. Đây là thứ mà anh mới nghiên cứu được trong phòng thí nghiệm mấy năm trước, có thể nói nó đã vượt qua trình độ khoa học kỹ thuật của toàn bộ địa cầu này một khoảng cách tương đối xa, hiện nay chỉ có một mình anh sở hữu thủ đoạn này thôi.

Đương nhiên, Lan Thiên Yết sẽ không nói mấy chuyện này cho cô, vốn dĩ cô gái này đã rất sợ anh rồi, cứ nhìn thấy anh là muốn chạy trốn thế này, anh lại không phải đồ ngốc, nói với cô để cho cô sau này chạy xa thêm một chút sao?

Mặc dù nói bằng bản lĩnh của Ninh gia, về cơ bản cô gái này không có khả năng có thể chạy trốn khỏi lòng bàn tay của anh. Nhưng mọi chuyện đều không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, Lan Thiên Yết tự tin nhưng không tự đại, huống chi tính cách của anh vốn là vậy, phải bày mưu tính kế chu toàn mọi chuyện, nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay, anh không ngại đánh cược, nhưng cũng sẽ không đem chuyện mà ngay cả chính anh cũng thấy kì lạ để đi đánh cược với 0,1% cơ hội kia.

(Yết-Bình) Nữ phụ trùng sinh -Chuyển Ver-Where stories live. Discover now