Phó Kim Tiêu ngồi ở chính giữa, hắn không trả lời ngay lập tức mà cầm lấy tờ tư liệu của Giản Tinh Tuế.
Lưu Sảng ở bên cạnh nói: "Chúng ta cứ xem xét trước một chút. Đầu tiên, mục đích của đứa nhỏ này là không trong sạch, cậu ấy tới sân khấu này không phải vì biểu diễn, mà là vì tiền."
Lý lão sư cũng đồng ý: "Hơn nữa, thành thật mà nói thì khả năng ca hát của cậu ấy không có gì đặc biệt ưu tú, chỉ là khả năng truyền đạt cảm xúc tương đối phong phú, đầy nội lực. Nhưng cậu xem những thí sinh trước đó bị điểm F đi, khả năng ca hát cũng không tồi, nhưng cũng chỉ nhận được điểm F, còn không phải là vì không biết nhảy sao."
Lưu Sảng gật đầu: "Tôi cảm thấy điểm B là không có khả năng, cậu ấy không nhảy được, điểm F là được rồi."
Đồ Nhã nhíu mày, cô nói: "Tôi cảm thấy chúng ta không thể chỉ tập trung vào mỗi nhược điểm của cậu ấy như thế được."
Mọi người lại không có được ý kiến thống nhất.
Đây cũng là một điều rất kỳ lạ. Đây có thể là lần đầu tiên kể từ khi《 Tinh Quang 》bắt đầu phát sóng, thí sinh đầu tiên gây ra sự bất đồng lớn như vậy giữa các vị cố vấn.
Mọi người lại đem ánh mắt nhìn Phó Kim Tiêu.
Đồ Nhã tò mò: "Phó lão sư cảm thấy sao?"
Phó Kim Tiêu để tờ giấy trong tay xuống, hắn là người nói ít nhất trong những người này, nhưng khi hắn muốn nói, tất cả mọi người đều sẽ dừng lại, nín thở nghe hắn nói, chỉ thấy hắn hơi nhướng mày, chậm rãi nói: "Nói mục đích của cậu ấy không trọng sạch, vậy những người khác thì sao?"
Lưu Sảng nói: "Những người khác đều là vì yêu thích sân khấu, vì có thể được ra mắt......"
"Nếu yêu thích sân khấu đến vậy, thì trực tiếp tới quảng trường nhảy không phải tốt hơn sao." Phó Kim Tiêu nhếch môi: "Tới《 Tinh Quang 》làm cái gì?"
Không thể nói là toàn bộ, nhưng mà hầu hết mọi người đều mong muốn trở thành một đại minh tinh, vì kiếm được nhiều tiền, vì được nhiều người biết đến, vì có thể tỏa sáng trên sân khấu. Một bên thì kiếm được nhiều tiền, một bên thì kiếm được ít tiền, hai bên khác gì nhau mà lại so sánh ai cao quý hơn.
"Hơn nữa..." Phó Kim Tiêu kéo dài âm cuối, nâng mí mắt lên đứa trẻ đang bất an trên sân khấu: "Bất luận là cậu ấy có nghiêm túc với mục đích lên sân khấu hay không, nhưng thái độ nghiêm túc khi cậu ấy trình diễn bài hát vừa rồi thì không thành vấn đề."
Chỉ với mấy câu, Phó ảnh đế đã tỏ rõ thái độ.
Đồ Nhã không tự giác mà mỉm cười, có được sự ủng hộ của Phó Kim Tiêu giống như có một chỗ dựa to lớn, khiến cô ngồi thẳng hơn: "Tôi cũng nghĩ như vậy. Giọng hát của cậu ấy thật sự rất cảm động, tôi cảm thấy cậu ấy là một đứa trẻ rất có thiên phú, nếu cho cậu ấy điểm F hoặc là bị loại thì thật sự rất đáng tiếc. Hơn nữa, nếu có thêm thời gian thì tôi nghĩ cậu ấy có thể làm được tốt hơn."
Lưu Sảng thở dài: "Vậy ý của mọi người là?"
Vài người vô tình cố ý mà nhìn Phó Kim Tiêu, một đám người ở đây dù có địa vị cao hay thấp thì đều đang đợi quyết định cuối cùng từ hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM/EDIT] Sau khi trọng sinh pháo hôi thiếu gia giả sợ ngây người
RomanceHán Việt: Pháo hôi giả thiếu gia trọng sinh hậu kinh ngốc liễu Tác giả: Trĩ Đường Số chương: 114 + 6 PN Tình trạng bản gốc: Hoàn thành Tình trạng edit: Đang bò nha ~~~ Nguồn raw: Tấn Giang Nguồn convert: wikisach.net Link convert: https://truyenwiki...