Chương 74: Món quà dành cho em

2.7K 182 3
                                    

Nguyên liệu để nấu ăn khuya rất đơn giản, nhưng món mì trứng do Hứa Ôn Giảo làm lại rất ngon.

Hứa Úc Liêm lặng lẽ ăn xong phần của mình, ngay cả nước dùng cũng không để sót lại, cô đặt đũa xuống và đứng lên rời khỏi bàn ăn.

Hứa Ôn Giảo còn đang ăn, mặc dù chú ý tới hành động của đối phương, nhưng nàng cũng không ngẩng đầu lên.

Một lúc sau, Hứa Úc Liêm rời đi rồi quay lại, cô ngồi vào bàn, một hộp quà có vẻ bề ngoài nhìn giống như đồ cổ được nhẹ nhàng đặt vào tay của Hứa Ôn Giảo.

Hứa Ôn Giảo đặt đũa xuống, nhịp tim trở nên loạn xạ: "Đây là cái gì?"

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của đối phương, Hứa Úc Liêm lười biếng nâng cằm lên, thản nhiên giải thích: "Chị suýt chút nữa quên đưa nó cho em. Các nhân viên tình cờ nhìn thấy nó khi đi mua sắm và nói rằng cái này rất hợp với em."

Hứa Ôn Giảo giật sợi dây lụa buộc thành nơ bướm và cẩn thận gỡ lớp giấy hoa văn tre bên ngoài ra. Bên trong là một hộp gỗ hình vuông và phẳng, có kích thước bằng lòng bàn tay, các khớp nối vừa khít với nhau. Các hoa văn trên chiếc hộp được chạm khắc bởi những người thợ thủ công giàu kinh nghiệm, mặt trời mọc, mặt trăng lặn, các ngôi sao và đám mây, cuối cùng là chữ "Ôn Kiểu" được khắc ở phía dưới bên trái.

Hứa Ôn Giảo vui mừng mở nó ra, bên trong là một đôi khuyên tai tua rua màu xanh mực. Bằng mắt thường, nó có màu đen sâu thẳm và tinh tế. Dưới ánh sáng xuyên qua, nó lại có màu xanh sẫm. Xung quanh phần đế màu trắng bạc có màu mực xanh quấn quanh, hai đầu phía trên được khảm những viên ngọc cỡ hạt gạo có màu xanh đậm tựa như biển sâu.

Trong chuyến công tác, Hứa Úc Liêm đã đến thăm đoàn làm phim của công ty đang thực hiện những cảnh quay ở đó. Một trong những đạo diễn đã mời họ đi ăn tối, tình cờ ở gần đó có một con phố cổ, cô không có nhiều thứ để mua nên bước vào cửa hàng bán đồ trang sức dành cho phụ nữ và đã yêu thích món đồ này ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Người quản lý trẻ của cửa hàng cho biết, tổ tiên của cô ấy vốn kinh doanh cầm đồ. Sau đó, khi tình hình hỗn loạn và chiến tranh thường xuyên xảy ra, một tiểu thư nhà giàu đã cầm cố toàn bộ của hồi môn của mình. Đôi khuyên tai này là một trong số đó, cô ấy cũng không biết người thợ nào đã làm ra vật này, vì nó không giống với các loại trang sức trong nước lẫn nước ngoài.

Hứa Úc Liêm đã hỏi cô ấy cần phải trả bao nhiêu để có được món đồ này.

Giá mà người quản lý cửa hàng đưa ra cực kỳ cao, có thể nói là một mức giá không ai ngờ đến vì vượt xa giá trị thực của nó.

Hứa Úc Liêm không trả giá mà yêu cầu đối phương làm nhanh hợp đồng mua bán của món đồ này. Sau đó, cô tìm một người thợ mộc có thể làm việc suốt đêm ở gần đó để có được món quà mà Hứa Ôn Giảo đã nhìn thấy.

Hứa Ôn Giảo nhìn đôi khuyên tai, nàng chưa kịp bày tỏ ý kiến ​​thì Hứa Úc Liêm đã giả vờ thờ ơ nói: "Nếu em không thích thì cứ vứt đi, nó không đáng bao nhiêu tiền đâu."

"Không phải là không thích, ngược lại em thấy nó rất đẹp." Hứa Ôn Giảo đóng nắp lại, cầm hộp giấu sau lưng, "Nếu chị đã tặng em rồi thì nó là của em."

[BHTT] [FULL] Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi - Cố Nhân Ôn TửuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ