Chap 11: Rung động

6.7K 428 24
                                    

Công ti phát triển theo quĩ đạo vốn có của nó dưới sự cầm quyền của Vương Tuấn Khải, không ai có thể chê trách anh được điều gì. Còn Thiên Tỉ đã bước vào ngưỡng cửa đại học, ngày ngày sống vui vẻ lạc quan yêu đời. Cậu tham gia rất nhiều câu lạc bộ nghệ thuật: Thư pháp, Taekwondo, nhảy Latin, nhảy hiện đại... Ngoại hình đẹp, thành tích học tập cao và tài năng trời phú, cậu Dịch trở thành hội trưởng hội học sinh, kế nghiệp chức vị ngày xưa anh trai đã từng làm.

Ba Dịch lấy làm tự hào, Tiểu Khải và Tiểu Thiên con ông đều là nhân trung chi long; cho dù không có ai mài dũa, cũng có thể tự làm mình toả sáng. Bởi hai đứa không chỉ có tài năng mà còn biết tự mình kiên cường phấn đấu. Thành công chỉ dành cho những người cần cù nỗ lực, chứ không dành cho những kẻ dễ dàng thoả mãn với những gì mình đang có. Tương lai Tiểu Khải và Tiểu Thiên, có lẽ không thể đoán chuẩn xác, nhưng chắc chắn mỗi người sẽ rực rỡ theo một phương thức riêng của mình.

Cuối cùng ông cũng có thể yên lòng thực hiện nguyện vọng lúc trước của vợ. Vợ của ông - người phụ nữ hiền lành dịu dàng, người mà ông dùng cả cuộc đời để yêu thương. Vận mệnh đã đem bà ấy đi, nhưng tình cảm ông dành cho bà, vẫn còn vẹn nguyên như thưở ban đầu. Ước nguyện cầm tay hẹn ước, sánh bước đến già tuy không thể cùng nhau thực hiện, nhưng những lời hứa còn có thể làm được, ông sẽ cố gắng hết sức.

Bà từng nói đợi khi con cái trưởng thành, chúng ta sẽ nắm tay nhau du sơn ngoạn thuỷ. Nhưng bây giờ chỉ còn lại mình tôi, tôi sẽ dùng đôi mắt này, thay bà ngắm nhìn cả thế giới...

Trước quyết định của ba cũng từng là nguyện vọng của mẹ, hai anh em chẳng ai phản đối. Cuộc đời ông đã vất vả nhiều rồi, cũng nên đi đó đây cho khuây khoả. Mỗi tội mặt ai cũng phảng phất nét buồn thương. Xa nhau đâu chỉ ngày một ngày hai, quen thuộc đến như vậy, ai nỡ rời xa thiệt lâu chứ.

"Hai đứa nhớ ba liền sang thăm; sau khi đi du lịch xong, ba sẽ định cư ở Hà Lan, đất nước có quạt gió và những cánh đồng hoa tulip tươi đẹp. Mẹ con thích tulip lắm đấy, bà ấy từng ao ước được sống ở đấy mà. Hai đứa có biết ý nghĩa của hoa tulip không?"

Anh và cậu đều ngơ ngác lắc đầu. Những chàng trai trẻ của thế giới hiện đại, có mấy ai rảnh để ý đến ngôn ngữ của các loài hoa.

"Mỗi một màu tulip lại có ý nghĩa riêng. Nhưng nhìn chung nó là loài hoa biểu hiện cho tình yêu cháy bỏng. Đặc biệt là tulip đen - hứa hẹn về tình yêu và hôn nhân vĩnh cửu. Nếu các con thật lòng yêu thương ai đó, hãy tặng một đoá hoa tulip nhé! Lãng mạn lắm đấy!" - Ông Dịch sảng khoái cười, nụ cười bừng sáng trên khuôn mặt trung niên phúc hậu.

"Ngày xưa vì bó hoa tulip ba cầu hôn, mẹ các con mới chịu gả cho ta đấy."

Có một số việc, có một số chuyện, cả đời liền khắc cốt ghi tâm.

Sau khi đưa tiễn ông Dịch ra phi trường, căn biệt thự rộng lớn dành cho hai vị chủ nhân hoàng tử sinh sống.

Vương Tuấn Khải hằng ngày sẽ cố kết thúc công việc thật sớm, để trở về nhà dùng bữa với em trai. Còn Thiên Tỉ lớn lên ngày càng trở nên càng bắt mắt, anh nhìn thế nào cũng thấy không đủ. Đôi mắt ấy, bờ môi ấy, có sự hấp dẫn lạ kì.

[Khải Thiên] Trốn chạyWhere stories live. Discover now