Chap 4

26.5K 1.7K 113
                                    

 
----------

Có một người từng nói thế này: "Con người ta chỉ thay đổi khi gặp được định mệnh của đời mình."

Nhưng Eunbi còn chưa kịp gặp định mệnh của mình thì cô đã sẵn sàng bị đưa vào cuộc chơi nhằm thay đổi số phận bản thân.

Từ lúc anh tự nhận mình là người cầm quyền của Bang Thất không giây phút nào cô sống trong cảm giác an bình, Eunbi sợ anh đến mức không kiềm chế được bản thân mà tránh né ánh mắt anh. Eunbi không rõ cô sợ chính con người Taehyung hay chỉ là sợ cái danh nghĩa "boss Bang Thất" của anh. Chỉ có điều mà cô chắc chắn rằng, Eunbi dù trong thời điểm nào đi nữa khi cố gắng nhìn sâu vào mắt anh chỉ nhận lại toàn là lạnh lùng lẫn đau khổ. Cô nuốt ực vào cổ họng, cô của hôm nay, hoàn toàn nằm trong tay anh mất rồi.

Anh khẽ cười, nụ cười mang vài tia lạnh lùng, tay gẩy ngọn tóc sau gáy cô rồi nhẹ nhàng nắm lại, Taehyung ghé sát tới tai cô thì thầm:

- Từ bây giờ cô hiểu trách nhiệm của mình chứ?

Eunbi hiểu chứ! Hiểu rất rõ là đằng khác! Những ai liên quan tới tổ chức này đều là thành phần nguy hiểm, thậm chí Bang Thất khiến cảnh sát Hàn Quốc phải rùng mình mỗi khi nhắc tới. Huống hồ cô lại còn đang ở thân phận "người phụ nữ" của trùm tổ chức này. Và cô càng biết rõ hơn... Kể từ bây giờ, cô hoàn toàn không có quyền thắc mắc về việc "Có được anh thả tự do hay không?".

Bởi một trong những quy luật hắc ám của Bang Thất, gồm có cả "Bước vào là một việc nhưng bước ra chỉ còn cách bị giết". Bang Thất nổi tiếng ai cũng biết, đến luật của họ còn dễ dàng sản xuất ra thành sách nữa!

Nhưng tuyệt nhiên cách hoạt động và hình dạng những người trong Bang Thất lại là một dấu hỏi chấm lớn. Dù cho Eunbi trước đó muốn tìm hiểu hay tò mò thì thứ cô nhận về chỉ là con số 0!

Vậy mà giờ đây đứng trước mặt cô đây chính là boss của tổ chức đáng sợ đó, Eunbi lần nữa tự mình mà run rẩy khi nhìn tới mắt anh, miệng nhỏ chạm lấy hàm răng đang run lên vì sợ hãi.

Taehyung buông người cô, lạnh nhạt quay lưng, anh không thích ánh mắt run rẩy đó. Nhất là khi anh biết ánh mắt ấy chính là sự sợ hãi, sự ruồng bỏ bản thân anh. 

Cô!

Một con người không hiện thực! Đầy hèn nhát!

Eunbi hơi bất ngờ, cô nhẹ nhàng đi theo sau anh, cô không rõ lí do sau lại làm vậy nhưng như có thứ gì đó thôi thúc cô tiến tới.

Là sấp giấy nằm trên nền đá vừa bị anh ném kia.

Taehyung mặc nhiên ngồi xuống sopha dù không liếc lấy người đang lúi húi nhặt những tập tài liệu nhưng miệng lại bất giác mở

- Đừng có chạm vào mảnh vỡ! Tôi không muốn thấy cô chảy máu!

Eunbi lùi ra xa những viên thuỷ tinh trong suốt, sấp lại tài liệu, tò mò xem trộm rồi lại kinh ngạc mở to mắt, buột miệng lên tiếng nhìn anh

- Taehyung! Anh không được kí vào đống tài liệu này!

Anh hơi kinh ngạc nhìn gương mặt xinh đẹp đang chớp chớp đôi mắt bên dưới, nghiêng đầu ý hỏi cô tại sao

[Long Imagine\ Hoàn] Cậu chủ - V (BTS)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ