Anh dường như rất là mệt mỏi, thần sắc lạnh nhạt hẳn, phất phất tay, nói rằng: "Các ngươi đi đi."
Dịch Liên Khải bởi vì là con út, cho nên từ trước đến nay đều ở thượng phòng trong khuôn viên phía Tây. Từ hành lang đi tới, quanh co khúc khuỷu chỉ có một đường để đi. Anh bởi vì đang bị thương do đó bước đi rất khó khăn, cho nên Dịch Liên Di liền sai người dùng hoạt can (cái này là cái kiệu) khiêng anh đi, đi thẳng một mạch đưa bọn họ về phòng.
Tuy ở Phù Châu đang lúc ấm áp, nhưng bởi vì mấy ngày liền trời đều có nhiều mây, cho nên vài cành hoa mai trong đình viện, tuy mới chỉ nở thưa thớt, thế nhưng khi bị gió bấc thổi qua, lại có vẻ cô đơn và mỏng như cốt lập (bộ xương)
Tần Tang đỡ tay vịn hoạt can, đi thẳng một đường, trong đầu đang lặng lẽ nghĩ ngợi, đợi đến lúc bọn họ đi đến phía trước tiểu viện, mới ngẩng đầu lên.
Nơi đây vốn là nơi Dịch Liên Khải trước khi cưới đã từng ở, sau khi hai người kết hôn xong, lại được quét thêm một lớp vôi bên ngoài, thế nhưng bọn họ sau khi đám cưới xong liền ở lại luôn Xương Nghiệp, cho nên nhà ở nơi này quanh năm suốt tháng, phần lớn đều không có ai ở. Nhưng Dịch Liên Di cũng đã sai người cho vẩy nước quét dọn lại, vậy nên căn phòng này cực kỳ sạch sẽ.
Trong viện lúc đầu có trồng vài cây hoa quế, nhưng do khí trời lại đang rất lạnh, dưới bậc thềm có trồng cỏ huyên nhưng tất cả đều bị khô héo cả lại, gió thổi lạnh thấu khẽ rung động.
Tần Tang nhìn qua cửa sổ thấy cây hoa quế cô đơn ở trong viện, lại thấy Dịch Liên Khải sắc mặt tái nhợt, vì vậy hỏi: "Có phải vết thương còn đau hay không?"
Dịch Liên Khải lắc đầu. Lúc này người do Dịch Liên Di sai tới cũng vừa mới đến, nên hai người lâp tức im lặng không nói gì.
Nhà bếp biết khẩu vị của hai người bọn họ, cho nên có một người đưa đến nồi lẩu cá bạc cực lớn, ngoài ra còn có thêm một chút rau ăn nhẹ.
Đặc biệt là có một đĩa rau trộn có một chút tấc kim qua (thật ra kim qua là quả bí đỏ, nhưng ở đây lại miêu tả giống dưa chuột) , được Dịch Liên Khải từ xưa đến nay rất yêu thích. Tấc kim qua này thực ra được nuôi trồng trong nhà kính đến khi thành trái dưa chuột nhỏ, liền dùng hố lửa vây quanh, cho nên khi đó chúng chậm rãi mọc ra dưa mầm, hằng năm cứ theo mùa đều mọc ra những quả dưa chuột nhỏ, nhỏ như nhâm sâm, vào những dịp đầu năm trời lạnh lại mọc lên như cây kim, cho nên mới được gọi là tấc kim qua.
Phòng bếp cho người bố trí xong chén đũa, thì liền lui ra ngoài, Dịch Liên Khải thấy Tần Tang ngồi ở chỗ kia đang ngơ ngẩn nhìn đến xuất thần, lại nói: "Cứ ăn cơm trước đã, trời cũng sắp tối rồi, cứ ăn cơm đã rồi giải quyêt sau."
Tần Tang thấy anh thoải mái như vậy, vì vậy cũng tạm thời vứt bỏ hết vẻ u sầu đi, ngồi xuống trước thay anh múc một chén canh.
Hai người hướng về phía nồi lẩu nóng hổi, nhưng do Dịch Liên Khải sau khi bị thương phải kiêng ăn rất nhiều thứ, nên tự nhiên cũng không có bao nhiêu là hứng thú ăn uống, mà Tần Tang cũng chẳng ăn được cái gì, nồi lẩu hơi bốc lên trắng xóa, hai người chỉ biết cầm đũa bắt chéo.

DU LIEST GERADE
Sương mù vây thành ( Mê Vụ Vi Thành) - Phỉ Ngã Tư Tồn
Romantik26 chương + ngoại truyện. Nam chính: Dịch Liên Khải (Lan Pha) Nữ chính: Tần Tang Các nhân vật khác: Phan Kiện Trì, Mẫn Hồng Ngọc, Dịch Liên Thận, Dịch Liên Di, Dịch Kế Bối... Cameo: Mộ Dung Phong (Bái Lâm) Tình trạng: đang edit Edit: Củ Cải Ngố h...