Chương 11

2.1K 132 5
                                    


Vừa mới bắt đầu, mọi người đều kinh dị . Còn ta lại mạc danh kỳ diệu.

Một tháng sau mọi người bắt đầu lặng lẽ nghị luận. Ta bắt đầu tâm tình phiền muộn.

Hai tháng sau tất cả mọi người đều quang minh chính đại bàn luận , hoàng thượng đã không hề thích đại hoàng tử được mang từ dân gian về . Ta bắt đầu phân tích, vì sao phụ hoàng không hề về tẩm cung a.

Phân tích kết quả —— ta tương đối có tình cảm đặc biệt với phụ hoàng .

Tổng kết: tâm lý bình thường! Nhưng hẳn là nên di dời mục tiêu , phòng ngừa loại tình cảm ngày ngày thêm nghiêm trọng hóa .

Vẫn giống như cũ , ta hứng thú lên, bởi vì ở hoàng cung có một tàng thư chứa một ít thư , ta bắt đầu xem sách về khinh công , sau đó tìm thấy trong đó một quyển tương đối dễ lý giải, có thể tự học nha .

Cái này đem lại hứng khởi khác với lúc chơi mạt trượt và túi lơ khơ , hăng hái hơn , ngày ngày xem hết tranh vẽ này đến tranh vẽ khác .

Khi tất cả mọi người xác định ta "Thất sủng ", mà ta cũng nghĩ "Phụ hoàng không thích ta" thì phụ hoàng tự nhiên trở về ngủ.

Ngày đó buổi tối, ta đang tính đi ngủ , ngoài cửa đột nhiên có tiếng hô "Hoàng thượng giá lâm!"

Ta cùng Như Ý vội vàng đứng lên nghênh tiếp, phụ hoàng vào đến , mang theo ấm áp mỉm cười như trước , nhưng nhãn thần của hắn làm ta có loại... Ân, dùng kinh hồn tán đảm để hình dung cũng không quá phận nga, quay về với thực tại khiến ta hoảng loạn , có chút hơi sợ .

Sự tình rốt cuộc phát sinh thế nào , ta còn có chút phản ứng. Ta chỉ biết là khi ta đầu óc như bình thường cố tự hỏi , ta đã một thân chật vật .

Trên người đầy dấu đỏ , môi bị gắt gao cắn lấy , dường như có điểm sưng lên. Cổ tay bị phụ hoàng nắm thật chặt , hạ thân ẩm ướt, đại thối ( cái chỗ ... hoa cúc đó ha ha ) nhất định bị sưng đỏ , bởi vì phụ hoàng kẹp chặt hai chân ta , ở nơi đó xuyên thẳng dục vọng của hắn vào . Hậu đình vừa nóng vừa đau , không biết có hay không thụ thương.

Tại sao có thể như vậy?

Thế nào biến thành như vậy?

"Tiếu nhi... Tiếu nhi của trẫm ..." thanh âm phụ hoàng trầm thấp mê hoặc ở bên tai ta , làm ta toàn thân nhẹ run lên .

"Vi... Vì sao?" Mệt mỏi quá... Thắt lưng đã tê rần... Ta bắt đầu cảm thấy may mắn, may mà ta là một đấng nham nhi , bằng không sẽ vì bị rách màng trinh mà đau đớn , còn lo lắng mình có thể sẽ mang thai .. Nghe nói nếu quan hệ với người họ hàng gần nhau , đứa trẻ sinh ra sẽ mang dị tật a .

"Ngươi là của trẫm ." Phụ hoàng nâng ta lên .

Phía trái tẩm cung có một ôn tuyền lớn , phụ hoàng ôm ta cùng nhau đi vào .

Cảm giác chân thật quá , phụ thân cùng hài tử của mình có thể làm chuyện này sao ? Ta tái nghĩ thế nào cái này cũng giống như là loạn luân a . Dường như phụ thân đáng ngưỡng mộ của ta thoáng cái biến thành một người khác , cái loại cảm giác này...

Thanh Bình Nhạc(Hoàn)Where stories live. Discover now