Chap 5

1.7K 63 11
                                    

Cuộc sống hiện tại
- " Shinichi " - Tiếng Ran từ trong phòng ngủ vọng ra - " Anh có thấy cái quần mà hôm qua khách hàng của anh mua cho Takao đâu không ? "
- " À ... Anh vứt đi rồi! Cả mấy bộ quần áo của em nữa ! " - Tôi vừa xem tivi vừa trả lời
- " Hả ? Sao lại thế ? "
- " Vì anh có mua chúng đâu ! "
Tất nhiên là không phải tôi vứt tất cả những gì mà tôi không mua. Chẳng qua gã đó chỉ là một người khách hàng xa lạ của tôi nhờ giải quyết vụ án nhỏ, làm sao đủ để tôi tin vào ông ta cơ chứ !

Nhỡ may nó có gì không ổn thì sao ? Ví dụ như chất vải khi mặc gây khó chịu hay ngứa ngáy này.
Với linh tính nghề nghiệp mách bảo, tôi thật sự cảm thấy nó KHÔNG HỀ AN TOÀN
Hơn nữa lại là trụ cột trong nhà, tôi phải bảo vệ con trai Takao và Ran bằng mọi giá. Và có một số lúc.... Ran còn mắng tôi " Lo xa "
Mà cô ấy mắng tôi là việc của cô ấy còn việc hành động thế nào làm sao Ran nắm rõ được. Tôi thường đợi lúc Ran phải đi trực vào ngày nghỉ thì ở nhà vơid Takao, dạy thằng bé học võ
- Nào đứng tấn thấp xuống một chút Takao !
- Con phải giữ vững trọng tâm ở bên chân trái không lại bị ngã như ban nãy đấy !
Và rồi vào một ngày đẹp trời, chim hót líu lo, Ran đột nhiên về nhà sớm hơn 2 tiếng. Tôi cũng không hề ngờ trước việc này. Khi thấy tôi dạy Takao tập võ Ran đột nhiên chạy lại ôm lấy thằng bé
- " Shinichi em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi ? Takao mới chỉ có 5 tuổi thôi! Muốn học võ thì năm sau cũng được mà "
Thằng bé được thể mẹ về bỗng dưng òa lên nức nở
- " Huhu mẹ ơi... Bố ... Bố ... "
Trời ơi là trời sao nó lại thay đổi nhanh thế này ? Lúc trước còn hào hứng bắt tôi dạy kia mà
- " Ran em không thấy bây giờ Hiro nó lớn rồi sao ? Hơn nữa thằng bé còn rất đẹp trai, dễ thương thế này chắc chắn ngoài kia có rất nhiều người muốn bắt cóc. Vậy nên ngay từ bây giờ anh muốn nó có thể bảo vệ bản thân mình "
Tôi hất hàm
- " Hể vậy sao ? Anh đúng là không phải đồ ngốc nữa Shinichi .... mà là ĐẠI NGỐC ! Anh dạy võ nhỡ làm đau Hiro thì sao ? Hơn nữa lấy đâu ra chuyện bắt cóc ? Sáng em đưa con đi học, từ sáng đến chiều con chỉ ở lớp, lúc ra về thì bố đến đón thì làm sao Takao bị bắt cóc được ?"
Ran vẫn ôm thằng bé, giải thích với tôi
- " Em phải biết lo xa chứ Ran "
Tôi cố gắng phân bua
- " Anh thì lo quá xa rồi đấy Shinichi ! "
- "...."
Cuộc tranh cãi giữa 2 luồng ý kiến học và không học của tôi và Ran kéo dài tới hơn 30 phút. Cuối cùng Ran bực quá kéo Takao lên phòng, không quên ném chăn gối của tôi xuống dưới tầng.
Xong cô ấy nở một nụ cười
- "Ngủ ngon nhé ông xã của em "
Lúc này tôi mới nhận ra hậu quả của việc cãi lại vợ. Nhưng đã too late to say sorry
- "Ấy đừng! Chồng chỉ đùa thôi. Bây giờ vợ nói không muốn thì chồng cũng chịu vậy. Vì trong trái tim chồng vợ luôn luôn là number one ! Thế nên vợ thương chồng, đừng bắt chồng ngủ ngoài này nhé ! Ngủ ngoài này chồng thấy cứ lạnh lẽo và cô đơn thế nào ý .
Ran cười hiền lần nữa rồi ném con gấu bông trong phòng ra
- " Chồng lạnh thì chồng ôm gấu bông ngủ ở sopha nhé ! "
Xong cô ấy đóng cửa ....
Một đêm dài lặng lẽ trôi qua ...
Sao mà ...
Đêm nay dài thế không biết hả trời ?
Sáng hôm sau từ lúc ở nhà cho tới khi đến sở làm việc tôi không ngừng xin lỗi cô ấy. Nhưng những gì tôi nhận lại chỉ là những sọt bơ to bự chảng.
Cuộc đời sao nó bất công thế hả ? Tại sao tên nhọ nồi nào đó hắn không bị lộ cơ chứ ?

Nhà Hattori
- "Hắt xì !!!"
- "Heiji anh sao thế ? Anh thấy không khỏe ở đâu à ? Để em đi lấy thuốc nhé ?"
Kazuha đang ngồi bên cạnh thấy chồng hắt xì bèn lo lắng hỏi
- " Anh ... anh không sao đâu "

Ran đã bắt tôi ngủ ngoài phòng khách suốt 3 hôm liền. Huhu thế giới của tôi về đêm thật lạnh lẽo và cô đơn, thậm chí tôi đã phải trùm chăn xem ma để có bạn mà rốt cuộc vẫn lẻ bóng một mình. Tôi nằm suy tư ....
Tên Hattori nhọ nồi ấy thành công vậy tại sao ông trời lại bất công với tôi như vậy ? Da tôi rõ ràng 100% trắng hơn hắn mà ! Mà nghĩ lại việc gì cũng có hai mặt của nó. Từ lúc cưới Ran đến tận bây giờ, số lần " làm bạn" với sopha của tôi mới có 54 lần. Còn tên đó chắc hơn trăm lần ấy chứ !
Thôi kệ đi, ngủ cái đã ! Oáp ....
Sáng hôm sau, tôi - Kudo Shinichi đã " bám váy " Ran từ lúc ở cơ quan đến tận lúc về nhà chỉ để ... say só rì tu hơ
- Bà xã đại nhân à, em tha cho anh đi ! Về anh nấu cơm, giặt quần áo cho !
- Đi mà anh biết lỗi rồi mà .... Tha cho anh điiiiiii ~ !
- Em có thích cái váy kia không ? Nếu hết giận thì tẹo anh mua choooooooooooo !!!! Hay là khuyên tai nhé ?
" Rầm "
Cánh cửa ghi bảng tên Kudo Ran đã đóng chặt không thương tiếc ! Tại sao .... tại sao chứ ???? Tại sao Ran không nghe tôi sây só rì ?
Tôi bước về phòng, nằm ườn ra bàn. Tôi vơ lấy cái điện thoại, nhắn :
To: Ran phu nhân
" Vẫn giận anh à ? "
" Đúng ! "
Chỉ một từ, một từ thôi mà sao tim tôi nó đau thế này ?
" Thế anh phải làm gì bây giờ ? "
30 phút trôi qua rồi mà điện thoại tôi không kêu một tiếng
Kêu đi kêu đi điện thoại ơi ! Tao xin mày đấy !
Nhưng nó vẫn bất động ....
Tối về nhà tôi lại tiếp tục như chưa bao giờ được tiếp tục
- Bà xã tha anh đi mà !
- Rồi khổ quá ! Anh cho em làm việc đi ! Tha là được chứ gì ?
Ran lườm tôi
Eo ơi lúc ấy tôi vui dã man con ngan luôn ! Ran tha cho tôi kìa vui quá đi à !!!
- Cuối tuần nhà mình đi chơi nhé ông xã !
Cô ấy nhìn tôi, cười rạng rỡ
Cứ thế này hỏi tôi từ chối sao được ?
Cuối tuần cả nhà tôi cùng đi xem Ifinity Wars, tất nhiên người chọn là bé Takao nhà tôi
- Con thích Captain nhất ! Chú ấy ngầu lắm luôn !
Chiều tôi đưa Ran và Takao đến nơi, một nơi vừa vui, vừa buồn, chan chứa biết bao kỉ niệm - Tropical Land
Tôi vẫn nhớ, nhớ cái ngày bọn tôi còn học lớp 11, nhớ lúc mà tôi bị teo nhỏ, nhớ chiếc tàu lượn định mệnh ngày ấy ...
Thời gian trôi nhanh thật đấy. Nó chẳng đợi một ai, cứ thế trôi đi, nhanh như chớp, chỉ để lại trong trái tim và tâm hồn ta những kỉ niệm khó phai ....
Nhiều người sẽ ghét thời gian. Bởi khi nó trôi đi sẽ có vô vàn thứ biến mất. Nhưng tôi lại yêu nó, yêu từng giây từng phút cuộc đời, muốn trân trọng và gìn giữ nó hơn bao giờ hết.
Tại sao ư ? Vì mỗi giây mỗi phút đều có hình bóng và nụ cười của em sưởi ấm trái tim tôi !

Hoàn
Thứ bảy ngày 28/4/2018
17 : 48
Written by : Bánh bao bánh bèo

( ShinxRan ) Quá trình rước vợ của Kudo ShinichiWhere stories live. Discover now